4. Cách đối đãi với lãnh đạo giả

Lời Đức Chúa Trời Toàn Năng trong thời kỳ sau rốt

Thái độ mà con người nên có trong cách đối đãi với người lãnh đạo hay người làm công là gì? Nếu việc mà lãnh đạo hoặc người làm công làm là đúng đắn và phù hợp với lẽ thật, thì ngươi có thể thuận phục họ; nếu việc họ làm là sai và không phù hợp với lẽ thật, thì ngươi không được thuận phục họ và ngươi có thể phơi bày họ, phản đối họ và đưa ra ý kiến khác. Nếu họ không thể làm công tác thực tế hoặc là hành ác, gây nhiễu loạn công tác của hội thánh, và bị tỏ lộ là lãnh đạo hay người làm công giả, hoặc là kẻ địch lại Đấng Christ, thì ngươi có thể phân định, vạch trần và tố giác họ. Tuy nhiên, một số dân được Đức Chúa Trời chọn không hiểu lẽ thật và đặc biệt hèn nhát, sợ bị những lãnh đạo giả và những kẻ địch lại Đấng Christ đàn áp và trừng trị nên không dám giữ vững nguyên tắc. Họ nói: “Nếu bị lãnh đạo khai trừ thì tôi kể như xong; nếu anh ta bảo mọi người vạch trần hay từ bỏ tôi, thì tôi sẽ không còn có thể tin Đức Chúa Trời nữa. Nếu tôi bị khai trừ khỏi hội thánh, thì Đức Chúa Trời cũng sẽ không muốn tôi và không cứu rỗi tôi nữa. Thế chẳng phải đức tin của tôi thành vô nghĩa sao?”. Chẳng phải suy nghĩ như vậy là lố bịch sao? Những người như vậy có đức tin thật nơi Đức Chúa Trời không? Liệu một lãnh đạo giả hay kẻ địch lại Đấng Christ có đại diện cho Đức Chúa Trời khi họ khai trừ ngươi không? Khi một lãnh đạo giả hoặc kẻ địch lại Đấng Christ trừng trị và khai trừ ngươi, thì đó là việc làm của Sa-tan, và không liên quan gì đến Đức Chúa Trời; chỉ khi hội thánh và toàn thể dân được Đức Chúa Trời chọn có quyết định thống nhất, hoàn toàn phù hợp với những sự sắp xếp công tác của nhà Đức Chúa Trời và các nguyên tắc lẽ thật trong lời Đức Chúa Trời, thì việc thanh trừ và khai trừ đó mới phù hợp với tâm ý của Đức Chúa Trời. Sao mà việc bị khai trừ bởi một lãnh đạo giả hoặc kẻ địch lại Đấng Christ lại có nghĩa là ngươi không thể được cứu rỗi chứ? Đây là sự bách hại của Sa-tan và những kẻ địch lại Đấng Christ, nó không có nghĩa là ngươi sẽ không được Đức Chúa Trời cứu rỗi. Ngươi có thể được cứu rỗi hay không là tùy thuộc vào Đức Chúa Trời. Không một con người nào có đủ tư cách để quyết định xem ngươi có thể được Đức Chúa Trời cứu rỗi hay không. Chuyện này ngươi phải thấy rõ. Nếu ngươi coi việc mình bị khai trừ bởi những lãnh đạo giả và kẻ địch lại Đấng Christ là bị Đức Chúa Trời khai trừ – thì đây chẳng phải là hiểu lầm Đức Chúa Trời sao? Đây chính là hiểu lầm Đức Chúa Trời. Và điều này không chỉ là hiểu lầm Đức Chúa Trời, mà còn phản nghịch Đức Chúa Trời, còn là một kiểu báng bổ Đức Chúa Trời. Con người hiểu lầm Đức Chúa Trời theo cách này thì chẳng phải là quá ngu muội và vô tri sao? Khi một lãnh đạo giả hoặc kẻ địch lại Đấng Christ khai trừ ngươi, tại sao ngươi không thể tìm kiếm lẽ thật? Tại sao ngươi không tìm người hiểu lẽ thật để từ đó có được một ít phân định? Và tại sao ngươi không phản ánh chuyện này lên cấp trên? Điều này chứng tỏ rằng ngươi không tin rằng lẽ thật nắm quyền trong nhà Đức Chúa Trời, nó cho thấy rằng ngươi không có đức tin thật nơi Đức Chúa Trời, rằng ngươi không phải là người thực sự tin Đức Chúa Trời. Nếu ngươi tin vào sự toàn năng của Đức Chúa Trời, tại sao ngươi lại sợ một lãnh đạo giả hoặc kẻ địch lại Đấng Christ trả thù ngươi? Họ có thể quyết định số phận của ngươi không? Nếu ngươi có khả năng phân định, và phát hiện ra rằng việc làm của họ không hợp lẽ thật, tại sao ngươi không thể thông công chuyện này với những người hiểu lẽ thật trong dân được Đức Chúa Trời chọn? Ngươi có miệng, tại sao ngươi không dám nói? Tại sao ngươi lại sợ lãnh đạo giả hay kẻ địch lại Đấng Christ đến vậy? Điều này chứng tỏ ngươi là kẻ hèn nhát, kẻ vô dụng, cẩu nô tài của Sa-tan. Lãnh đạo giả hoặc kẻ địch lại Đấng Christ uy hiếp ngươi, mà ngươi không dám phản ánh lên cấp trên, thì chứng tỏ ngươi đã bị Sa-tan trói buộc và ngươi đồng lòng với họ, đây chẳng phải là đi theo Sa-tan sao? Người như vậy làm sao là dân được Đức Chúa Trời chọn chứ? Họ thuần túy là thứ cặn bã. Hễ có thể đồng lòng với lãnh đạo giả và kẻ địch lại Đấng Christ, thì tuyệt đối không phải là thứ tốt lành, họ đều là kẻ hành ác. Người như vậy bẩm sinh chính là tay chân của ma quỷ, chính là tay sai của Sa-tan và vô phương cứu chữa. … Ta nghe nói rằng trong hai năm qua, dân được Đức Chúa Trời chọn ở một số mục khu tại Trung Quốc đại lục đã liên kết để bãi nhiệm các lãnh đạo giả và kẻ địch lại Đấng Christ. Một số lãnh đạo giả và kẻ địch lại Đấng Christ còn là tổ trưởng của tổ quyết sách, nhưng vẫn bị dân được Đức Chúa Trời chọn bãi nhiệm như thường. Dân được Đức Chúa Trời chọn không cần phải thông qua sự phê chuẩn từ Bề trên, mà dựa theo nguyên tắc lẽ thật để phân định ra và kịp thời xử lý những lãnh đạo giả và kẻ địch lại Đấng Christ – những kẻ không làm công tác thực tế mà luôn sửa trị các anh chị em, làm xằng làm bậy và gây nhiễu loạn công tác của nhà Đức Chúa Trời. Một số bị đuổi ra khỏi tổ quyết sách, một số thì bị thanh trừ khỏi hội thánh, làm được chuyện này thì thật quá tốt! Như vậy chứng tỏ rằng dân được Đức Chúa Trời chọn đã bước vào con đường đúng đắn của đức tin nơi Đức Chúa Trời. Một số dân được Đức Chúa Trời chọn đã hiểu lẽ thật và có chút vóc giạc, họ không còn bị Sa-tan khống chế và lừa gạt nữa. Họ dám đứng lên chiến đấu với thế lực tà ác của Sa-tan, như vậy cũng chứng minh rằng thế lực của lãnh đạo giả và kẻ địch lại Đấng Christ trong hội thánh đã không còn chiếm ưu thế nữa. Cho nên lãnh đạo giả và kẻ địch lại Đấng Christ cũng không còn dám nói chuyện và làm việc một cách lộ liễu nữa. Ngay khi họ để lộ sơ hở là sẽ có người giám sát, phân định và loại bỏ họ. Chính là nói rằng địa vị, danh vọng và quyền lực của con người không chiếm địa vị chủ đạo trong lòng của người thực sự hiểu lẽ thật, họ không coi trọng mấy thứ này. Khi con người có thể chủ động tìm kiếm lẽ thật, thông công về lẽ thật, khi họ bắt đầu suy nghĩ lại và phản tỉnh về con đường mà người tin Đức Chúa Trời nên đi, cũng như về cách đối đãi với lãnh đạo và người làm công, khi họ bắt đầu suy ngẫm xem con người nên đi theo ai, xem những biểu hiện nào là đi theo con người còn biểu hiện nào là đi theo Đức Chúa Trời, sau khi tìm tòi những lẽ thật này và trải nghiệm chúng qua vài năm, họ chợt hiểu được một số lẽ thật và phân định được, như vậy thì họ sẽ có một chút vóc giạc. Có thể tìm kiếm lẽ thật trong mọi việc chính là bước vào con đường đúng đắn trong việc tin Đức Chúa Trời.

– Mục 3. Họ loại trừ và tấn công những ai mưu cầu lẽ thật, Lời, Quyển 4 – Vạch rõ kẻ địch lại Đấng Christ

Có những lãnh đạo giả tham ăn, nhát làm, thích nhàn hạ ghét vất vả. Họ không muốn làm việc, cũng chẳng muốn lao tâm, không muốn mệt mỏi, cũng không muốn gánh vác trách nhiệm, chỉ muốn tham hưởng an nhàn, thích ăn thích chơi và đặc biệt lười biếng. Trước đây có một lãnh đạo giả, buổi sáng tất cả mọi người ăn sáng xong rồi, họ mới thức dậy, buổi tối, trong khi tất cả mọi người đã nghỉ ngơi, họ vẫn xem phim truyền hình. Một người anh em phụ trách nấu ăn không chịu nổi nữa và chỉ trích họ. Theo các ngươi, họ có nghe một người làm bếp không? (Thưa, không.) Giả sử một lãnh đạo hoặc người làm công trách cứ họ rằng: “Anh cần phải chăm chỉ hơn chứ; công tác nên làm thì phải làm. Là lãnh đạo, anh phải làm tròn trách nhiệm của mình dù công tác là gì; anh phải đảm bảo công tác không có vấn đề gì. Bây giờ phát hiện ra vấn đề mà anh không có mặt để giải quyết thì sẽ ảnh hưởng đến công tác. Nếu anh cứ luôn làm việc như vậy, thì chẳng phải là làm lỡ công tác của hội thánh sao? Anh có gánh nổi trách nhiệm này không?”. Liệu họ có chịu nghe không? Chưa chắc. Đối với dạng lãnh đạo giả này, nhóm quyết sách nên nhanh chóng cách chức họ và sắp xếp công tác khác cho họ, họ có thể làm chút việc gì thì cho họ làm việc đó. Nếu họ là phế vật, đi đâu cũng muốn ăn bám, không làm nổi việc gì, thì đuổi họ đi, không cho làm bổn phận. Họ không xứng đáng làm bổn phận; họ không phải là con người, họ không có lương tâm, lý trí của nhân tính bình thường, không có liêm sỉ. Đối với dạng lãnh đạo giả như kẻ vô công rồi nghề như thế, một khi đã nhìn thấu thì cứ thẳng tay cách chức; không cần khuyên nhủ họ làm gì, không cần cho họ cơ hội chịu sự theo dõi nào, cũng không cần thông công về lẽ thật với họ. Họ nghe lẽ thật còn ít sao? Nếu bị tỉa sửa, liệu họ có thể thay đổi không? Không thể. Nếu ai đó có tố chất kém, thỉnh thoảng có những quan điểm nhìn nhận vô lý, hoặc do vô tri mà không thấy được toàn cục, nhưng siêng năng, biết gánh vác trọng trách và không lười biếng, thì người như thế, dù khi làm bổn phận có những lệch lạc, nhưng khi bị tỉa sửa thì có thể hối cải. Ít nhất, họ cũng biết chức trách của lãnh đạo và biết bản thân mình nên làm gì, họ có lương tâm, có tinh thần trách nhiệm, và có tấm lòng. Nhưng những kẻ lười biếng, thích nhàn hạ ghét vất vả, và không biết gánh vác trọng trách, thì không thay đổi được. Trong lòng họ không có gánh trọng trách; dù bị ai tỉa sửa cũng vô ích.

– Chức trách của lãnh đạo và người làm công (4), Lời, Quyển 5 – Chức trách của lãnh đạo và người làm công

Nếu như ở hội thánh nào đó mà kẻ địch lại Đấng Christ có thể muốn gì làm nấy, tùy ý hô hào khẩu hiệu và luận điệu để khống chế, đe dọa hoặc là mê hoặc và gây lầm lạc cho các anh chị em, nhưng lãnh đạo và người làm công lại không hay không biết, không làm gì, vì sợ đắc tội với kẻ địch lại Đấng Christ mà không dám vạch trần và hạn chế họ, dẫn đến việc các anh chị em ở đó bị kẻ địch lại Đấng Christ tùy ý đùa bỡn và gây nhiễu loạn, thì lãnh đạo ở hội thánh đó chính là kẻ dễ dãi, là phế vật và nên bị đào thải. Nếu lãnh đạo ở hội thánh nào có sự phân định đối với kẻ địch lại Đấng Christ và kẻ ác, khiến dân được Đức Chúa Trời chọn đều có thể đứng lên vạch trần kẻ địch lại Đấng Christ và kẻ ác, thanh trừ đám ma quỷ này để bảo vệ công tác của nhà Đức Chúa Trời, thì đó sẽ là việc hạ nhục ma quỷ và Sa-tan, đồng thời cũng thỏa mãn tâm ý của Đức Chúa Trời. Lãnh đạo ở hội thánh đó sẽ là lãnh đạo đủ tiêu chuẩn, là lãnh đạo có thực tế lẽ thật. Nếu như ở hội thánh nào có kẻ địch lại Đấng Christ gây nhiễu loạn, sau khi bị các anh chị em phân định và vứt bỏ thì kẻ địch lại Đấng Christ đó điên cuồng báo thù, đàn áp và lên án các anh chị em, nhưng lãnh đạo hội thánh lại không làm gì, cứ giữ thái độ bàng quan, không muốn đắc tội với ai, thì lãnh đạo đó là lãnh đạo giả, là phế vật và nên bị đào thải. Làm lãnh đạo hội thánh mà không thể dùng lẽ thật để giải quyết vấn đề, không thể phân định, hạn chế và giải quyết kẻ địch lại Đấng Christ, để mặc cho kẻ địch lại Đấng Christ làm mưa làm gió, làm xằng làm bậy trong hội thánh, không thể bảo vệ dân được Đức Chúa Trời chọn khỏi bị mê hoặc, cũng không thể bảo vệ cho dân được Đức Chúa Trời chọn làm bổn phận một cách bình thường, càng không thể bảo vệ để công tác của hội thánh được tiến hành bình thường, thì dạng lãnh đạo này chính là phế vật, nên bị đào thải. Nếu như ở hội thánh nào mà lãnh đạo thấy kẻ địch lại Đấng Christ hung ác và tàn nhẫn, nhưng không dám vạch trần và tỉa sửa, không dám hạn chế và xử lý, lại để mặc cho kẻ địch lại Đấng Christ hoành hành ngang ngược, làm trùm một phương, làm mưa làm gió, dẫn đến rất nhiều công tác của hội thánh rơi vào trạng thái tê liệt và đình trệ, thì lãnh đạo hội thánh đó cũng là phế vật và nên bị đào thải. Nếu như ở hội thánh nào có lãnh đạo vì sợ bị trả thù mà không bao giờ dám vạch trần kẻ địch lại Đấng Christ, không bao giờ dám hạn chế việc ác của kẻ địch lại Đấng Christ, dẫn đến đời sống hội thánh và lối vào sự sống của anh chị em bị cản trở, quấy nhiễu và tổn hại nặng nề, thì lãnh đạo ở hội thánh đó cũng là phế vật và nên bị đào thải. Các ngươi còn có thể ủng hộ dạng người này tiếp tục làm lãnh đạo không? (Thưa, không thể.) Vậy nếu gặp phải dạng lãnh đạo như thế thì các ngươi nên làm gì? Ngươi nên hỏi họ rằng: “Kẻ địch lại Đấng Christ đang làm việc ác lớn như thế, đang hoành hành ngang ngược, nắm quyền như vua trong hội thánh, anh có thể hạn chế kẻ đó không? Anh có dám vạch trần kẻ đó không? Nếu anh không dám xử lý, thì anh nên từ chức, nhanh chóng bước xuống cho rồi. Nếu anh bảo vệ lợi ích xác thịt của mình, vì sợ kẻ địch lại Đấng Christ mà đem anh chị em giao cho kẻ địch lại Đấng Christ và kẻ ác, thì anh nên bị nguyền rủa, anh không xứng làm lãnh đạo, anh là phế vật, là kẻ chết rồi!”. Đối với dạng lãnh đạo giả này thì nên vạch trần và cách chức. Dạng lãnh đạo giả này không làm công tác thực tế, trước mặt kẻ ác thì không bảo vệ anh chị em, lại hướng về kẻ ác mà khom lưng uốn gối, thỏa hiệp xin tha, tham sống sợ chết. Dạng người này là phế vật, là thứ phản đồ, nên bị vứt bỏ.

Lời, Quyển 4 – Vạch trần kẻ địch lại Đấng Christ. Mục 9 (Phần 8)

Giả sử ngươi viết thư phản ánh những vấn đề của một lãnh đạo giả, và lãnh đạo giả đó muốn bắt nạt ngươi, nói rằng: “Nếu anh không cư xử đúng mực, nếu anh còn tiếp tục phản ánh vấn đề của tôi lên cấp trên, mách lẻo về tôi, hoặc viết những thứ tiêu cực trong đánh giá về tôi, tôi sẽ giết anh! Tôi có quyền khai trừ anh. Anh có sợ không hả?”. Ngươi xử lý tình huống này như thế nào? Họ đang uy hiếp ngươi; nói một cách cụ thể là họ đang bắt nạt ngươi. Họ có quyền lực, còn ngươi chỉ là một tín hữu bình thường, vậy nên họ tùy tiện trừng trị ngươi mà không hề có nguyên tắc hay ranh giới tối thiểu nào. Họ đối đãi với ngươi như cách mà Sa-tan đối đãi với con người. Nói một cách cụ thể, chẳng phải họ đang bắt nạt ngươi sao? Chẳng phải họ đang cố gắng trừng trị ngươi sao? (Thưa, phải.) Vậy ngươi xử lý chuyện này thế nào? Ngươi thỏa hiệp hay giữ vững nguyên tắc? (Thưa, giữ vững nguyên tắc.) Trên lý thuyết, con người nên giữ vững nguyên tắc và không sợ lãnh đạo giả này. Cơ sở cho điều này là gì? Tại sao ngươi không thể sợ họ? Nếu họ thực sự khai trừ ngươi, ngươi có sợ không? Bởi vì họ thực sự có thể khai trừ ngươi, nên ngươi có thể không dám tuân thủ nguyên tắc, và có thể bị dọa sợ. Vấn đề này bị kẹt ở đâu? Tại sao ngươi lại sợ? (Thưa, vì con không tin rằng nhà Đức Chúa Trời nằm dưới sự thống trị của lẽ thật.) Đó là một phương diện. Ngươi cần phải có đức tin và nói rằng: “Anh là kẻ ác. Đừng tưởng rằng hiện tại anh là lãnh đạo thì anh có quyền khai trừ tôi. Khai trừ tôi là việc sai trái. Sớm muộn chuyện này cũng bị phơi bày thôi. Nhà Đức Chúa Trời không phải do mình anh quyết định. Nếu hôm nay anh khai trừ tôi, thì ngày mai anh sẽ bị trừng phạt. Không tin cứ chờ mà xem. Nhà Đức Chúa Trời do lẽ thật và Đức Chúa Trời cai trị. Con người không trị được anh, nhưng Đức Chúa Trời có thể vạch trần và loại bỏ anh. Khi những việc sai trái của anh bị phơi bày, cũng là lúc anh phải đối mặt với sự trừng phạt”. Ngươi có đức tin này không? (Thưa, có.) Có sao? Vậy tại sao các ngươi không nói ra? Có vẻ ngươi sẽ gặp nguy hiểm nếu đụng phải những tình huống như thế này; ngươi không có can đảm, cũng không có đức tin chân thật. Khi ngươi thực sự đối diện với những chuyện này, khi ngươi đụng phải những kẻ ác và những kẻ địch lại Đấng Christ hung dữ thế này, những kẻ mà thủ đoạn trừng trị của họ có thể sánh ngang với thủ đoạn của con rồng lớn sắc đỏ, thì ngươi sẽ làm gì? Ngươi sẽ bắt đầu khóc lóc và nói: “Ôi, vóc giạc của con còn nhỏ, con nhát lắm. Từ nhỏ con đã hay sợ rồi, thậm chí lá rơi con cũng sợ trúng vào đầu. Con thực sự mong là không gặp phải những người như thế. Lỡ họ bắt nạt con thì biết phải làm sao?”. Họ có bắt nạt ngươi không? Họ không bắt nạt ngươi; đó là Sa-tan đang trừng trị ngươi. Nhìn từ góc nhìn của con người, ngươi sẽ nói: “Người này thật ghê gớm, có địa vị, và bắt nạt những người thật thà không có địa vị”. Chuyện đang xảy ra có phải thế không? Từ quan điểm về lẽ thật, đó không phải là bắt nạt; mà là Sa-tan đang trừng trị con người, lừa gạt họ, làm họ bại hoại và chà đạp họ. Ngươi giải quyết và xử lý những hành động này của Sa-tan như thế nào? Ngươi có nên sợ không? (Thưa, không nên; con nên tố giác và vạch trần họ.) Trong lòng ngươi không nên sợ họ. Nếu thời cơ phản ánh vấn đề của họ và chống đối với họ không phù hợp, ngươi nên tạm thời nhịn xuống trước và tìm thời cơ thích hợp để phản ánh họ lên trên sau. Nếu giữa các anh chị em có những người biết phân biệt như ngươi, thì các ngươi nên đoàn kết để phản ánh và phơi bày những việc ác của họ. Nếu không có ai biết phân biệt, và khi ngươi đứng ra phản ánh họ, mọi người ruồng rẫy ngươi, thì hãy nhẫn nại một chút. Khi các lãnh đạo cấp cao hơn đến hội thánh của các ngươi để kiểm tra và giám sát tiến độ công tác, hãy tìm một thời cơ phù hợp để phản ánh những vấn đề của họ với các lãnh đạo đó, nói rõ ràng đầu đuôi ngọn ngành sự thật về những việc ác họ làm và để các lãnh đạo cách chức họ. Như vậy có khôn ngoan không? (Thưa, có.) Một mặt, ngươi phải có đức tin và không sợ những kẻ ác, những kẻ địch lại Đấng Christ, hoặc Sa-tan. Mặt khác, ngươi không nên coi hành động của họ đối với ngươi là một người đang bắt nạt người khác; ngươi nên coi thực chất của việc này giống như việc Sa-tan đang lừa gạt, trừng trị và chà đạp con người. Sau đó, tùy vào tình huống, ngươi nên vận dụng sự khôn ngoan để đối phó với sự trừng trị của họ, tìm thời cơ thích hợp để vạch trần và tố giác họ, bảo vệ lợi ích của nhà Đức Chúa Trời và công tác của hội thánh. Đây chính là lời chứng ngươi nên đứng vững, là bổn phận và nghĩa vụ ngươi nên thực hiện với tư cách một con người.

– Cách mưu cầu lẽ thật (14), Lời, Quyển 6 – Về việc mưu cầu lẽ thật

Còn có một loại người nữa là những người từng bị cách chức, chúng ta nên đối đãi với họ như thế nào? Cho dù họ bị cách chức vì không làm được công tác thực tế và thuộc loại lãnh đạo giả, hay bởi vì họ đi theo con đường địch lại Đấng Christ và thuộc về loại người địch lại Đấng Christ, thì đối với những người này cũng cần có sự phân bổ và sắp xếp hợp lý. Nếu họ là những kẻ địch lại Đấng Christ đã hành ác quá nhiều, thì đương nhiên phải khai trừ; nếu họ không hành ác quá nhiều, nhưng có thực chất của kẻ địch lại Đấng Christ và bị xác định tính chất là kẻ địch lại Đấng Christ, chỉ cần họ không gây nhiễu loạn, gián đoạn và vẫn có thể phục vụ chút gì đó, thì có thể không khai trừ họ mà để họ tiếp tục phục vụ, cho họ cơ hội hối cải. Nếu là lãnh đạo giả bị cách chức, thì phải căn cứ vào sở trường của họ, xem họ phù hợp với bổn phận nào để sắp xếp công tác, nhưng họ không được phép trở lại làm lãnh đạo hội thánh; trong trường hợp lãnh đạo và người làm công bị cách chức vì có tố chất quá kém, không làm được bất kỳ công tác nào, thì cũng phải căn cứ vào sở trường của họ, xem họ phù hợp thực hiện bổn phận gì để sắp xếp công tác, nhưng những người này đều không thể được đề bạt làm lãnh đạo hay người làm công lần nữa. Tại sao lại không thể? Vì họ đã từng thử làm rồi, họ đã bị tỏ lộ và nhìn thấu, rằng tố chất và năng lực công tác của loại người này không phù hợp để làm lãnh đạo. Vậy nếu họ không phù hợp làm lãnh đạo, thì họ không thể thực hiện được bổn phận nào khác sao? Chưa chắc, tố chất kém khiến họ không phù hợp làm lãnh đạo, nhưng họ có thể thực hiện những bổn phận khác. Sau khi bị cách chức, những người như vậy phù hợp làm việc gì thì làm việc đó, không được tước đoạt quyền thực hiện bổn phận của họ, sau này vóc giạc của họ trưởng thành thì vẫn có thể được sử dụng. Còn có một số người bị cách chức bởi vì tuổi còn trẻ, chưa hề từng trải, cũng thiếu kinh nghiệm công tác, cho nên họ không đảm đương nổi hạng mục công tác này, và cuối cùng là bị cách chức. Vẫn có sự linh động trong việc cách chức những lãnh đạo loại này. Nếu nhân tính của họ đạt tiêu chuẩn, tố chất đủ dùng, thì có thể giáng cấp rồi dùng họ, hoặc cho họ thực hiện công tác khác phù hợp với họ. Đợi đến khi họ hiểu lẽ thật thấu tỏ rồi, khi họ có một chút thể nghiệm và trải nghiệm đối với công tác của hội thánh rồi, thì vẫn có thể căn cứ vào tố chất của họ để xem xét chuyện đề bạt và bồi dưỡng. Nhưng nếu nhân tính đạt tiêu chuẩn, mà tố chất của họ lại quá kém, thì họ không có chút giá trị nào để bồi dưỡng, tuyệt đối không thể bồi dưỡng hay giữ lại dùng.

Trong số những người bị cách chức, có hai loại người tuyệt đối không thể được đề bạt hay bồi dưỡng về sau. Một loại là kẻ địch lại Đấng Christ, loại còn lại là những người có tố chất quá kém. Còn có một số người không bị tính là kẻ địch lại Đấng Christ, chỉ là nhân tính của họ không tốt, họ ích kỷ, giả dối, có người thì lười biếng, tham hưởng sự an nhàn xác thịt, và không thể chịu khổ. Dù tố chất của những người như vậy có tốt đến đâu, thì cũng không thể đề bạt họ được. Nếu họ có sẵn chút tố chất, họ có thể làm được việc gì thì cứ để họ làm việc đó, chỉ cần sắp xếp cho thích hợp là được; tóm lại, không được đề bạt họ làm lãnh đạo hay người làm công. Làm lãnh đạo và người làm công ngoài việc có sẵn tố chất và năng lực công tác, thì còn nhất định phải hiểu lẽ thật, còn phải biết mang gánh nặng đối với hội thánh, có thể chăm chỉ, chịu khó, chu đáo và không lười biếng. Ngoài ra, họ nhất định phải là người tương đối trung thực và ngay thẳng, tuyệt đối không được chọn người giả dối. Những người quá lươn lẹo và giả dối lúc nào cũng đấu trí với các anh chị em, với lãnh đạo cấp trên, và với nhà Đức Chúa Trời. Trong lòng họ suốt ngày chỉ toàn ngẫm nghĩ những chuyện đường ngang ngõ tắt. Chung sống với họ thì phải luôn đoán tâm tư của họ, phải luôn tìm hiểu xem dạo này họ rốt cuộc đang làm gì, và phải luôn để mắt đến họ. Dùng họ thì quá mệt mỏi, quá nhọc lòng. Nếu đề bạt loại người này thực hiện bổn phận, ngay cả khi hiểu chút đạo lý thì họ cũng không thực hành, làm một chút công tác mà cũng đòi lợi lộc và lợi ích. Dùng họ thì quá mệt mỏi và nhọc lòng, nên không thể đề bạt loại người này được. Vì vậy, đối với những kẻ địch lại Đấng Christ, những kẻ có tố chất quá kém, nhân tính không tốt, lười biếng, tham hưởng sự an nhàn xác thịt, không thể chịu khổ, quá lươn lẹo và giả dối này – một khi đã dùng họ, rồi họ bị tỏ lộ và cách chức, thì sau này đừng đề bạt họ lại lần thứ hai; nếu đã nhìn thấu họ rồi thì cũng đừng mắc sai lầm mà sử dụng họ thêm lần nào nữa.

– Chức trách của lãnh đạo và người làm công (6), Lời, Quyển 5 – Chức trách của lãnh đạo và người làm công

Lời chứng trải nghiệm liên quan

Tố giác lãnh đạo giả: một cuộc đấu tranh nội tâm

Trước:  3. Cách phân định lãnh đạo giả

Tiếp theo:  5. Cách phân định kẻ địch lại Đấng Christ

Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời Về việc biết Đức Chúa Trời Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt Vạch rõ kẻ địch lại Đấng Christ Chức trách của lãnh đạo và người làm công Về việc mưu cầu lẽ thật Về việc mưu cầu lẽ thật Sự phán xét khởi từ nhà Đức Chúa Trời Những lời trọng yếu từ Đức Chúa Trời Toàn Năng, Đấng Christ của thời kỳ sau rốt Lời Đức Chúa Trời Hằng Ngày Các thực tế lẽ thật mà người tin Đức Chúa Trời phải bước vào Theo Chiên Con Và Hát Những Bài Ca Mới Những chỉ dẫn cho việc truyền bá Phúc Âm của vương quốc Chiên của Đức Chúa Trời nghe tiếng của Đức Chúa Trời Lắng nghe tiếng Đức Chúa Trời thấy được sự xuất hiện của Đức Chúa Trời Những câu hỏi và câu trả lời thiết yếu về Phúc Âm của Vương quốc Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 1) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 2) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 3) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 4) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 5) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 6) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 7) Tôi Đã Quay Về Với Đức Chúa Trời Toàn Năng Như Thế Nào

Cài đặt

  • Văn bản
  • Chủ đề

Màu Đồng nhất

Chủ đề

Phông

Kích cỡ Phông

Khoảng cách Dòng

Khoảng cách Dòng

Chiều rộng Trang

Mục lục

Tìm kiếm

  • Tìm kiếm văn bản này
  • Tìm kiếm cuốn sách này

Connect with us on Messenger