12. Cách để có thể làm bổn phận đạt tiêu chuẩn

Lời Đức Chúa Trời Toàn Năng trong thời kỳ sau rốt

Về việc thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn, điểm nhấn là ở từ “đạt tiêu chuẩn”. Vậy nên định nghĩa “đạt tiêu chuẩn” như thế nào? Ở đây cũng có những lẽ thật để tìm kiếm. Có phải đạt tiêu chuẩn chỉ đơn thuần là chấp nhận được là ổn rồi không? Để nắm chi tiết cụ thể về cách lĩnh hội và nhìn nhận từ “đạt tiêu chuẩn”, các ngươi phải hiểu thêm nhiều lẽ thật và thông công nhiều hơn về lẽ thật. Trong quá trình thực hiện bổn phận, con người cần phải hiểu lẽ thật và nguyên tắc; chỉ khi đó ngươi mới có thể đạt đến việc thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn. Vì sao con người phải thực hiện bổn phận? Một khi đã tin Đức Chúa Trời và tiếp nhận sự ủy thác của Ngài, người ta có một phần trách nhiệm và nghĩa vụ trong công tác của nhà Đức Chúa Trời cũng như tại địa điểm công tác của Đức Chúa Trời; đồng thời, do trách nhiệm và nghĩa vụ này, nên họ đã trở thành một phần tử trong công tác của Đức Chúa Trời, một trong những đối tượng công tác của Ngài và một trong những đối tượng cứu rỗi của Ngài. Việc được cứu rỗi có liên hệ chặt chẽ đến cách con người thực hiện bổn phận, đến việc họ có thể thực hiện tốt bổn phận và thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn hay không. Vì ngươi đã trở thành một thành viên của nhà Đức Chúa Trời và tiếp nhận sự ủy thác của Ngài, nên bây giờ ngươi có bổn phận. Việc bổn phận này nên được thực hiện như thế nào, ngươi không có quyền quyết định, mà phải do Đức Chúa Trời quyết định, do lẽ thật và tiêu chuẩn của lẽ thật quyết định. Vì thế, người ta phải biết, thấy rõ và hiểu cách Đức Chúa Trời đánh giá bổn phận của con người, Ngài đánh giá dựa trên điều gì – đây là điều đáng để tìm kiếm. Trong công tác của Đức Chúa Trời, những người khác nhau tiếp nhận bổn phận khác nhau. Nghĩa là những người có ân tứ, tố chất, tuổi tác và điều kiện khác nhau thì tiếp nhận bổn phận khác nhau vào những thời điểm khác nhau. Bất kể ngươi tiếp nhận bổn phận nào và bất kể ngươi nhận bổn phận trong thời điểm hoặc hoàn cảnh nào, thì bổn phận của ngươi chỉ là trách nhiệm và nghĩa vụ mà con người nên thực hiện, chứ không phải là việc quản lý của ngươi, cũng không phải là việc làm ăn của ngươi. Tiêu chuẩn Đức Chúa Trời yêu cầu đối với việc thực hiện bổn phận của ngươi đó là phải “đạt tiêu chuẩn”. Nên giải thích từ “đạt tiêu chuẩn” này như thế nào? Nghĩa là phải đáp ứng các yêu cầu của Đức Chúa Trời và làm thỏa lòng Ngài. Đức Chúa Trời phải phán rằng nó đạt tiêu chuẩn và nó phải nhận được sự khen ngợi của Ngài. Chỉ khi đó việc thực hiện bổn phận của ngươi mới là đạt tiêu chuẩn. Nếu Đức Chúa Trời phán nó chưa đạt tiêu chuẩn, thì bất kể ngươi đã thực hiện bổn phận trong bao lâu hay đã trả giá đắt đến đâu, thì nó vẫn chưa đạt tiêu chuẩn. Khi đó hậu quả sẽ là gì? Nó sẽ được phân loại hoàn toàn thành đem sức lực phục vụ. Chỉ một số ít người đem sức lực phục vụ có lòng thành mới được tha. Nếu không trung thành khi đem sức lực phục vụ, thì họ không có hy vọng được tha, nghĩa là họ sẽ bị hủy diệt trong tai họa. Nếu không bao giờ đạt tiêu chuẩn khi thực hiện bổn phận, người ta sẽ bị tước quyền thực hiện bổn phận. Sau khi bị mất quyền này, một số người sẽ bị gạt bỏ. Sau khi bị gạt bỏ, họ sẽ được xử trí bằng cách khác. “Được xử trí bằng cách khác” có đồng nghĩa với bị đào thải không? Không nhất thiết. Đức Chúa Trời chủ yếu nhìn xem người ta đã hối cải chưa. Vì thế, cách ngươi thực hiện bổn phận rất quan trọng, và con người phải nghiêm túc, thận trọng với chuyện này. Bởi vì việc thực hiện bổn phận của ngươi liên quan trực tiếp đến việc bước vào sự sống và bước vào thực tế lẽ thật của ngươi, cũng liên quan đến đại sự được cứu rỗi và hoàn thiện, nên ngươi phải xem việc thực hiện bổn phận là đại sự hàng đầu khi tin Đức Chúa Trời, không được hồ đồ về chuyện này.

– Thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn là gì?, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt

Người tin Đức Chúa Trời đều phải hiểu tâm ý của Ngài. Chỉ những người làm tốt bổn phận của mình mới có thể làm thỏa lòng Đức Chúa Trời, và chỉ có hoàn thành sự ủy thác của Đức Chúa Trời thì mới là thực hiện bổn phận một cách đạt tiêu chuẩn. Có tiêu chuẩn cho việc hoàn thành sự ủy thác của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Jêsus từng phán: “Ngươi phải hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn, hết sức mà kính mến Chúa là Ðức Chúa Trời ngươi”. “Kính mến Đức Chúa Trời” là một khía cạnh trong những điều Đức Chúa Trời yêu cầu ở con người. Yêu cầu này phải được thể hiện ở đâu? Ở việc phải hoàn thành sự ủy thác của Đức Chúa Trời. Đưa vào thực tế chính là việc phải làm tốt bổn phận của con người. Vậy tiêu chuẩn để làm tốt bổn phận của mình là gì? Đó chính là yêu cầu của Đức Chúa Trời, rằng ngươi phải làm tốt bổn phận của mình với tư cách loài thọ tạo một cách hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức. Điều này chắc là dễ hiểu. Để đạt đến yêu cầu của Đức Chúa Trời, ngươi chủ yếu cần phải dốc lòng vào bổn phận của mình. Dốc lòng được rồi thì sẽ dễ đạt đến những việc còn lại là làm hết linh hồn, hết trí khôn, hết sức. Nếu ngươi thực hiện bổn phận chỉ dựa vào những tưởng tượng của đầu óc và dựa vào ân tứ của mình, liệu ngươi có thể đạt đến yêu cầu của Đức Chúa Trời được không? Tuyệt đối là không. Vậy để hoàn thành sự ủy thác của Đức Chúa Trời, làm tốt bổn phận và có lòng trung thành thì phải đạt đến tiêu chuẩn nào? Đó là phải thực hiện bổn phận hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức mình. Muốn làm tốt bổn phận mà không có lòng yêu kính Đức Chúa Trời thì không được. Nếu lòng yêu kính Đức Chúa Trời của ngươi ngày càng mãnh liệt và chân thật hơn thì ngươi sẽ tự nhiên có thể làm tốt bổn phận một cách hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức mình. Hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức – cuối cùng mới là “hết sức”, đầu tiên phải là “hết lòng”. Nếu ngươi đang không thực hiện bổn phận hết lòng, làm sao ngươi có thể làm hết sức được? Vậy nên chỉ hết sức thôi thì sẽ không đạt được kết quả, cũng không thể đạt đến nguyên tắc. Điều quan trọng nhất Đức Chúa Trời yêu cầu là gì? (Thưa, là hết lòng.) Bất kể Đức Chúa Trời giao phó cho ngươi bổn phận hay việc gì, nếu ngươi chỉ ra sức, bôn ba và bán sức lao động, liệu ngươi có thể phù hợp với các nguyên tắc lẽ thật được không? Liệu ngươi có thể hành động hợp với tâm ý của Đức Chúa Trời được không? (Thưa, không.) Vậy làm sao để có thể đạt đến việc hợp với tâm ý của Đức Chúa Trời? (Thưa, phải làm hết lòng.) Từ “hết lòng” nói thì dễ, con người cũng hay nói, vậy làm sao để có thể làm hết lòng? Một số người nói: “Khi làm việc thì dốc lòng hơn một chút, bỏ nhiều công sức vào hơn một chút, suy ngẫm nhiều hơn. Ngoài ra, trong lòng đừng nghĩ gì khác, chỉ nghĩ đến việc làm sao để xử lý công việc, chẳng phải như vậy là được rồi sao?”. Có đơn giản như vậy không? (Thưa, không.) Vậy thì hãy cùng nói về một vài nguyên tắc thực hành cơ bản. Theo các nguyên tắc các ngươi thường thực hành hoặc tuân thủ, để đạt đến việc hết lòng thì đầu tiên các ngươi phải làm gì? Phải vận dụng hết tâm tư của mình, dùng tinh lực của mình, dốc lòng làm và không được qua loa chiếu lệ. Nếu con người không thể làm hết lòng, thì họ đã đánh mất lòng mình, mà điều đó cũng giống như đánh mất tâm hồn mình, nói chuyện mà tư tưởng không tập trung, họ sẽ không bao giờ dốc lòng khi hành sự, và làm gì cũng không chú tâm. Kết quả là họ sẽ không thể xử lý tốt mọi việc được. Nếu ngươi không thực hiện bổn phận hết lòng và không dốc hết lòng vào đó, vậy thì không phải là làm tốt bổn phận. Dù ngươi có thực hiện bổn phận được mấy năm thì cũng không thể đạt đến tiêu chuẩn. Ngươi không thể làm tốt bất kỳ việc gì nếu không dốc lòng vào đó. Một số người làm việc không đâu vào đâu, họ luôn thất thường, mơ tưởng xa vời, không biết để lòng mình lạc ở nơi nào rồi. Những người như vậy có lòng không? Các ngươi làm thế nào để biết người ta có lòng hay không? Các ngươi nói xem, nếu ai đó tin Đức Chúa Trời mà lại hiếm khi đọc lời Ngài, thì họ có lòng không? Nếu họ không bao giờ cầu nguyện với Đức Chúa Trời dù chuyện gì xảy đến, thì họ có lòng không? Nếu họ không bao giờ tìm kiếm lẽ thật dù phải đối mặt với khó khăn nào, thì họ có lòng không? Có những người thực hiện bổn phận trong nhiều năm mà không đạt được bất kỳ kết quả rõ ràng nào, thì họ có lòng không? (Thưa, không.) Người không có lòng có thể làm tốt bổn phận được không? Làm sao để con người thực hiện bổn phận hết lòng? Trước hết, ngươi phải nghĩ đến trách nhiệm. “Đây là trách nhiệm của tôi, tôi phải gánh vác được nó. Tôi không được lâm trận bỏ chạy. Tôi phải làm tốt bổn phận của mình và trình lên với Đức Chúa Trời”. Như vậy nghĩa là ngươi có cơ sở lý luận. Nhưng chỉ có cơ sở lý luận thôi thì có đồng nghĩa với hết lòng? (Thưa, không.) Ngươi vẫn còn lâu mới đạt đến được yêu cầu của Đức Chúa Trời là phải bước vào thực tế lẽ thật và thực hiện bổn phận hết lòng. Vậy rốt cuộc thì như thế nào là hết lòng? Làm sao để đạt đến chỗ thực hiện bổn phận hết lòng? Trước hết, ngươi cần phải suy nghĩ: “Mình đang thực hiện bổn phận này cho ai? Mình làm cho Đức Chúa Trời, cho hội thánh, hay cho một người nào đó?”. Phải nghiền ngẫm chuyện này cho rõ ràng. Ngoài ra: “Ai giao phó bổn phận này cho mình? Đức Chúa Trời, hay là lãnh đạo hoặc hội thánh nào đó?”. Điều này cũng cần phải làm rõ. Đừng thấy đây là chuyện nhỏ, ngươi vẫn phải tìm kiếm lẽ thật để giải quyết nó. Nói Ta nghe, có phải bổn phận của các ngươi là do lãnh đạo, chấp sự nào đó hoặc hội thánh nào đó giao phó cho các ngươi không? (Thưa, không phải.) Tốt, chỉ cần ngươi chắc chắn trong lòng về điều đó là được. Ngươi phải nhận định được rằng chính Đức Chúa Trời đã giao phó bổn phận cho ngươi. Tuy là bề ngoài dường như nó được giao cho ngươi bởi lãnh đạo hội thánh, nhưng trên thực tế, hết thảy đều đến từ sự an bài của Đức Chúa Trời. Cho dù có những thời điểm rõ ràng là nó đến từ ý muốn của con người, nhưng ngay cả khi đó, ngươi vẫn phải đón nhận nó từ Đức Chúa Trời. Đó mới là cách trải nghiệm đúng đắn. Nếu ngươi đón nhận từ Đức Chúa Trời và chủ tâm thuận phục sự an bài của Ngài, đến tiếp nhận sự ủy thác của Ngài – nếu ngươi trải nghiệm như vậy, thì ngươi sẽ có được sự dẫn dắt và công tác của Đức Chúa Trời.

– Chính xác thì con người dựa vào điều gì để sống?, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt

Những nguyên tắc ngươi phải hiểu và những lẽ thật ngươi phải đưa vào thực hành là như nhau bất kể ngươi đang thực hiện bổn phận gì. Cho dù ngươi được yêu cầu làm lãnh đạo hay chấp sự, hoặc ngươi đang nấu các món ăn với tư cách người tiếp đãi, hoặc ngươi được yêu cầu lo một số sự vụ bên ngoài hay làm một số công việc chân tay, thì các nguyên tắc lẽ thật cần được tuân thủ khi thực hiện các bổn phận khác nhau này là không đổi, ở chỗ chúng phải dựa trên lẽ thật và lời Đức Chúa Trời. Vậy thì điều lớn lao nhất và trọng yếu trong số những nguyên tắc này là gì? Là dốc hết lòng, hết trí, hết sức lực để làm tốt bổn phận của mình, và thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn đề ra. Để làm tròn bổn phận và thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn, thì ngươi phải biết bổn phận là gì. Mà bổn phận chính xác là gì? Bổn phận là sự nghiệp riêng của ngươi sao? (Thưa, không.) Nếu ngươi xem bổn phận của mình như là sự nghiệp riêng, sẵn lòng dốc hết nỗ lực để làm tròn, để người khác có thể thấy ngươi thành công và xuất chúng đến thế nào, nghĩ rằng nó khiến cho cuộc sống của ngươi có ý nghĩa, như vậy có phải quan điểm đúng đắn không? (Thưa, không.) Quan điểm này sai ở đâu? Nó sai ở chỗ xem sự ủy thác của Đức Chúa Trời như là sự nghiệp riêng của bản thân. Với con người, như thế có vẻ ổn cả, nhưng với Đức Chúa Trời thì đó là đi con đường sai trái, là vi phạm các nguyên tắc lẽ thật, và bị Đức Chúa Trời lên án. Bổn phận phải được thực hiện theo các yêu cầu của Đức Chúa Trời và các nguyên tắc lẽ thật thì mới hợp với tâm ý của Đức Chúa Trời. Vi phạm các nguyên tắc lẽ thật và thay vào đó hành động theo các ý nghĩ của con người, thì chính là phạm tội. Làm vậy là chống đối Đức Chúa Trời và đáng bị trừng phạt. Đây là vận mệnh của những kẻ vô tri và ngu muội, là những kẻ không tiếp nhận lẽ thật. Những ai tin Đức Chúa Trời thì phải hiểu rõ về những gì Đức Chúa Trời yêu cầu nơi con người. Khải tượng này phải được làm rõ. Trước hết hãy nói về bổn phận là gì. Bổn phận không phải là việc làm ăn hay sự nghiệp của bản thân ngươi; thay vào đó, nó là công tác của Đức Chúa Trời. Công tác của Đức Chúa Trời đòi hỏi sự hợp tác của ngươi, điều này tạo ra bổn phận của ngươi. Phần công tác của Đức Chúa Trời mà con người phải hợp tác chính là bổn phận của họ. Bổn phận này là một phần trong công tác của Đức Chúa Trời – nó không phải là sự nghiệp của ngươi, không phải là công việc trong gia đình cũng như công việc cá nhân của ngươi trong cuộc sống. Cho dù bổn phận của ngươi là xử lý các vấn đề bên ngoài hay bên trong, dù nó liên quan đến công việc đầu óc hay tay chân thì đây cũng là bổn phận ngươi phải thực hiện, nó là công việc của hội thánh và cấu thành một phần trong kế hoạch quản lý của Đức Chúa Trời, và là sự ủy thác mà Đức Chúa Trời đã trao cho ngươi. Nó không phải là công việc của cá nhân ngươi. Vậy thì, ngươi nên đối xử với bổn phận của mình như thế nào? Chí ít ngươi không được tùy ý thực hiện bổn phận theo ý mình, ngươi không được hành động tùy tiện theo ý mình. Ví dụ như, nếu ngươi phụ trách nấu ăn cho các anh chị em, thì đó là bổn phận của ngươi. Ngươi phải đối xử thế nào với nhiệm vụ này? (Thưa, con phải tìm kiếm các nguyên tắc lẽ thật.) Ngươi tìm kiếm các nguyên tắc lẽ thật như thế nào? Chuyện này liên quan đến thực tế và lẽ thật. Ngươi phải nghĩ về cách đưa lẽ thật vào thực hành, cách để làm tròn bổn phận, và nghĩ xem bổn phận này liên quan đến những phương diện lẽ thật nào. Bước thứ nhất là trước hết ngươi phải biết rằng: “Mình không nấu ăn cho bản thân mình. Đây là bổn phận mà mình đang làm”. Đây là phương diện khải tượng. Còn bước thứ hai là gì? (Thưa, con phải nghĩ cách để nấu ăn cho tốt.) Tiêu chí của nấu ăn tốt là gì? (Thưa, con phải tìm kiếm các yêu cầu của Đức Chúa Trời.) Đúng vậy. Chỉ có các yêu cầu của Đức Chúa Trời mới là lẽ thật, tiêu chuẩn và nguyên tắc. Nấu ăn theo các yêu cầu của Đức Chúa Trời là một phương diện của lẽ thật. Trước hết, ngươi phải cân nhắc phương diện lẽ thật này, rồi suy ngẫm: “Đức Chúa Trời đã giao cho mình bổn phận này để thực hiện. Tiêu chuẩn mà Đức Chúa Trời yêu cầu là gì?” Nền tảng này là điều kiện phải có trước hết. Vậy thì ngươi phải nấu ăn như thế nào để đáp ứng tiêu chuẩn của Đức Chúa Trời? Thức ăn ngươi nấu phải lành mạnh, ngon miệng, sạch sẽ và không có hại cho cơ thể, đây là những chi tiết được tính đến. Chỉ cần ngươi nấu ăn theo nguyên tắc này, thì thức ăn ngươi nấu sẽ được làm theo các yêu cầu của Đức Chúa Trời. Tại sao Ta lại nói như thế? Bởi vì ngươi đã tìm hiểu các nguyên tắc của bổn phận này và ngươi không vượt quá phạm vi mà Đức Chúa Trời đã vạch ra. Đây là cách nấu ăn đúng đắn. Ngươi đã làm tròn bổn phận và đã làm đạt tiêu chuẩn.

– Chỉ có tìm kiếm nguyên tắc lẽ thật thì mới có thể làm tròn bổn phận của mình, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt

Bất kể đang thực hiện bổn phận gì, ngươi cũng phải tìm kiếm các nguyên tắc lẽ thật, hiểu tâm ý của Đức Chúa Trời và biết các yêu cầu của Ngài đối với bổn phận đang được nhắc đến là gì và hiểu ngươi nên đạt được kết quả gì khi làm bổn phận đó. Chỉ làm như vậy ngươi mới có thể thực hiện công việc của mình theo nguyên tắc. Khi thực hiện bổn phận của mình, ngươi tuyệt đối không thể làm theo sở thích cá nhân, làm bất kỳ điều gì ngươi muốn làm, bất kỳ điều gì ngươi sẽ vui vẻ khi làm, hoặc bất kỳ điều gì sẽ khiến ngươi ưa nhìn. Đây là hành động theo ý riêng của mình. Nếu ngươi dựa vào sở thích cá nhân của riêng mình trong việc thực hiện bổn phận, nghĩ rằng đây là điều Đức Chúa Trời đòi hỏi, và đây là điều sẽ làm Đức Chúa Trời vui, và nếu ngươi áp đặt sở thích cá nhân của mình lên Đức Chúa Trời hoặc thực hành chúng như thể chúng là lẽ thật, tuân theo chúng như thể chúng là những nguyên tắc lẽ thật, thì chẳng phải đây là sai lầm sao? Đây không phải là thực hiện bổn phận, và thực hiện bổn phận của ngươi theo cách này sẽ không được Đức Chúa Trời nhớ đến. Một số người không hiểu lẽ thật và họ không biết làm tròn bổn phận của mình có nghĩa là gì. Họ cảm thấy rằng họ đã tận tâm tận lực, chống lại xác thịt và chịu khổ, nên việc thực hiện bổn phận của họ phải đạt tiêu chuẩn – nhưng tại sao họ không bao giờ có thể thực hiện bổn phận cho đạt tiêu chuẩn? Tại sao Đức Chúa Trời luôn luôn không hài lòng? Những người này đã sai ở chỗ nào? Sai lầm của họ là không tìm ra các yêu cầu của Đức Chúa Trời, và thay vào đó hành động theo tư tưởng của riêng họ; đây chính là nguyên nhân. Họ xem những mong muốn, sở thích và động cơ ích kỷ của mình là lẽ thật, và họ xem chúng như thể chúng là những gì Đức Chúa Trời yêu thích, như thể chúng là những tiêu chuẩn và yêu cầu của Ngài. Họ thấy những gì họ đã tin là đúng, tốt và đẹp là lẽ thật; điều này sai. Thực ra, mặc dù đôi khi mọi người có thể nghĩ rằng điều gì đó là đúng và nó phù hợp với lẽ thật, nhưng điều đó không nhất thiết phù hợp với tâm ý của Đức Chúa Trời. Con người càng nghĩ điều gì đó đúng, họ càng phải thận trọng và họ càng nên tìm kiếm lẽ thật để xem liệu những gì họ đang nghĩ có đáp ứng các yêu cầu của Đức Chúa Trời hay không. Nếu điều đó đi ngược hẳn với các yêu cầu của Ngài và ngược với lời Ngài, thì đó là điều không thể chấp nhận được ngay cả khi ngươi nghĩ rằng nó đúng, nó chỉ là suy nghĩ của con người, và nó sẽ không phù hợp với lẽ thật cho dù ngươi có nghĩ nó đúng đến đâu đi nữa. Việc xác định đúng sai của ngươi phải dựa hoàn toàn vào lời Đức Chúa Trời. Cho dù ngươi nghĩ điều gì đó đúng đến mức nào đi chăng nữa, nhưng nếu nó không có nền tảng trong lời Đức Chúa Trời, thì nó là sai trái và ngươi phải bỏ nó đi. Chỉ có thể chấp nhận được khi nó tương hợp với lẽ thật, và chỉ có giữ vững các nguyên tắc lẽ thật theo cách này thì mới có thể thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn. Theo cách này, việc thực hiện bổn phận của ngươi sẽ đạt tiêu chuẩn.

– Chỉ có tìm kiếm nguyên tắc lẽ thật thì mới có thể làm tròn bổn phận của mình, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt

Khi thực hiện bổn phận, ngươi nên luôn tự xem xét liệu mình có đang làm việc theo nguyên tắc hay không, liệu ngươi có thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn hay không, có đang thực hiện theo cách qua loa chiếu lệ hay không, có cố trốn tránh trách nhiệm không, và liệu có bất kỳ vấn đề nào với thái độ và cách ngươi suy nghĩ không. Một khi ngươi đã tự phản tỉnh và những điều này trở nên rõ ràng đối với ngươi, ngươi sẽ dễ làm tròn bổn phận hơn. Bất kể ngươi gặp phải chuyện gì trong khi thực hiện bổn phận – đang tiêu cực và yếu đuối hay đang ở trong tâm trạng tồi tệ sau khi bị tỉa sửa – thì ngươi cũng phải đối đãi một cách đúng đắn, tìm kiếm lẽ thật và hiểu được tâm ý của Đức Chúa Trời. Như thế, ngươi sẽ có một con đường để thực hành. Nếu ngươi muốn thực hiện bổn phận thật tốt thì ngươi không được để tâm trạng ảnh hưởng mình. Cho dù cảm thấy tiêu cực hay yếu đuối như thế nào, trong mọi việc ngươi làm, ngươi nên thực hành lẽ thật, nghiêm túc tuyệt đối và tuân theo nguyên tắc. Nếu ngươi làm như vậy thì không chỉ những người khác sẽ tán thành ngươi mà cả Đức Chúa Trời cũng sẽ thích ngươi. Như vậy, ngươi sẽ là người có trách nhiệm và gánh vác trọng trách; ngươi sẽ là một người tốt thực sự, thực sự thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn và là người hoàn toàn sống thể hiện ra hình tượng giống một con người đích thực. Những người như vậy được làm tinh sạch và đạt được sự thay đổi thực sự khi thực hiện bổn phận, và chúng ta có thể nói rằng trong mắt Đức Chúa Trời, họ là người trung thực. Chỉ những ai trung thực mới có thể kiên trì thực hành lẽ thật, hành động có nguyên tắc và có thể thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn. Những ai hành động theo nguyên tắc thì khi tâm trạng tốt, họ thực hiện bổn phận một cách nghiêm túc tuyệt đối; họ không làm việc theo cách chiếu lệ, không kiêu ngạo và phô trương bản thân để khiến người khác đánh giá cao về họ. Khi tâm trạng tồi tệ, họ có thể hoàn thành các nhiệm vụ hàng ngày theo cách nghiêm túc và có trách nhiệm, ngay cả khi họ gặp phải điều gì đó gây bất lợi cho việc thực hiện bổn phận, gây chút áp lực cho họ hoặc gây nhiễu loạn trong khi họ thực hiện bổn phận, thì họ vẫn có thể lắng lòng trước Đức Chúa Trời và cầu nguyện, thưa rằng: “Cho dù con có gặp phải vấn đề lớn đến mức nào đi chăng nữa – ngay cả khi trời có sập xuống – miễn là con còn sống thì con quyết tâm làm hết sức để làm tròn bổn phận của con. Mỗi ngày con sống là một ngày con phải làm tròn bổn phận, hầu cho con xứng đáng với bổn phận này mà Đức Chúa Trời ban cho con, cũng như hơi thở này mà Ngài đã đưa vào thân thể con. Bất kể có thể gặp phải bao nhiêu khó khăn, con cũng sẽ gạt tất cả sang một bên, bởi vì điều quan trọng nhất là làm tròn bổn phận của con!”. Những ai không bị ảnh hưởng bởi bất kỳ con người, sự việc, sự vật hoặc hoàn cảnh nào, những ai không bị kìm kẹp bởi bất kỳ tâm trạng hoặc hoàn cảnh bên ngoài nào, những ai đặt bổn phận và sự ủy thác mà Đức Chúa Trời đã giao phó cho họ lên trên hết – họ là những người trung thành với Đức Chúa Trời và thực sự quy phục Ngài. Những người như thế này đã có được lối vào sự sống và đã bước vào thực tế lẽ thật. Đây là một trong những biểu hiện chân thực và thực tế nhất của việc sống thể hiện ra lẽ thật.

– Lối vào sự sống bắt đầu bằng việc thực hiện bổn phận, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt

Thực hiện bổn phận theo cách chiếu lệ là một điều đại kỵ. Nếu ngươi luôn thực hiện bổn phận theo cách chiếu lệ thì ngươi không tài nào thực hiện bổn phận theo tiêu chuẩn có thể chấp nhận được. Nếu ngươi muốn thực hiện bổn phận với lòng trung thành thì trước tiên, ngươi phải khắc phục vấn đề làm chiếu lệ của mình. Hễ phát hiện thấy hiện tượng làm việc chiếu lệ thì phải kịp thời sửa đổi ngay. Nếu ngươi cứ hồ đồ, không bao giờ phát hiện được vấn đề, luôn chỉ làm cho có và làm việc theo cách chiếu lệ, thì ngươi sẽ không tài nào làm tròn bổn phận. Vì vậy, ngươi phải luôn để tâm vào bổn phận của mình. Đây là cơ hội mà con người khó có được! Khi Đức Chúa Trời ban cho họ một cơ hội nhưng họ không nắm bắt chắc thì cơ hội đó mất đi – và sau này, kể cả khi họ muốn tìm một cơ hội như thế thì có thể nó sẽ không đến lần nữa. Công tác của Đức Chúa Trời không chờ đợi ai, và cơ hội thực hiện bổn phận của con người cũng không chờ đợi ai. Một số người nói: “Trước đây, tôi đã không làm tròn bổn phận nhưng giờ tôi vẫn muốn thực hiện bổn phận. Tôi nên tiếp tục lại”. Có quyết tâm như vậy là rất tốt, nhưng ngươi phải biết rõ cách làm tròn bổn phận và ngươi phải cố gắng hướng tới lẽ thật. Chỉ những người hiểu lẽ thật mới có thể làm tròn bổn phận. Những người không hiểu lẽ thật thì thậm chí không đủ tiêu chuẩn để đem sức lực phục vụ. Ngươi càng hiểu rõ lẽ thật thì càng thực hiện bổn phận hiệu quả hơn. Nếu ngươi có thể nhìn thấu chuyện này thì ngươi sẽ cố gắng hướng tới lẽ thật và ngươi có hy vọng làm tròn bổn phận của mình. Hiện tại không có nhiều cơ hội để thực hiện bổn phận, vì vậy khi có thể thì ngươi phải nắm lấy cơ hội. Chính xác là khi đối mặt với một bổn phận, ngươi phải cố gắng hết sức mình; nghĩa là ngươi phải xả thân, dâng mình cho Đức Chúa Trời, và cần phải trả giá. Đừng giữ lại bất cứ điều gì, đừng ủ mưu gì, đừng chừa đường xoay sở hay cho mình một lối thoát. Nếu ngươi chừa đường xoay sở, toan tính hay xảo trá và gian dối, thì ngươi nhất định sẽ làm việc tệ hại. Giả sử ngươi nói: “Không ai thấy mình hành động ranh ma cả. Tuyệt thật!”. Đây là kiểu suy nghĩ gì? Ngươi có nghĩ rằng mình đã dùng vải thưa che mắt thánh với mọi người và cả với Đức Chúa Trời không? Thế nhưng trên thực tế, Đức Chúa Trời có biết những gì ngươi đã làm hay không? Ngài có biết. Trên thực tế, bất cứ ai tiếp xúc với ngươi một thời gian đều sẽ nhận ra sự bại hoại và xấu xa của ngươi, và dù họ có thể không nói thẳng ra như vậy nhưng trong lòng họ sẽ có những đánh giá về ngươi. Đã có nhiều người bị tỏ lộ và đào thải vì rất nhiều người khác đã dần hiểu được họ. Một khi tất cả mọi người đều nhìn thấu thực chất của họ thì mọi người sẽ vạch trần con người thật của họ và tống cổ họ. Vì vậy, dù có mưu cầu lẽ thật hay không thì con người cũng nên làm tròn bổn phận bằng hết khả năng của mình; họ nên sử dụng lương tâm để làm những việc thực tế. Ngươi có thể có những khiếm khuyết, nhưng nếu có thể thực hiện bổn phận hiệu quả thì ngươi sẽ không bị đào thải. Nếu ngươi luôn nghĩ rằng mình ổn, rằng ngươi chắc chắn sẽ không bị đào thải, nếu ngươi vẫn không phản tỉnh hoặc cố gắng biết mình, vẫn không chuyên tâm làm việc chính của mình, nếu ngươi luôn qua loa chiếu lệ, thì khi những người được Đức Chúa Trời chọn thực sự không còn khoan nhượng nổi với ngươi, họ sẽ vạch trần con người ngươi, và rất có thể ngươi sẽ bị đào thải. Đó là bởi vì mọi người đã nhìn thấu ngươi và ngươi đã đánh mất tôn nghiêm, nhân cách của mình. Nếu không ai tin tưởng ngươi, liệu Đức Chúa Trời có thể tin tưởng ngươi không? Đức Chúa Trời dò xét tận đáy lòng con người: Ngài tuyệt đối không thể tin tưởng một người như vậy. Nếu ai đó là một người không đáng tin cậy thì dù thế nào cũng đừng giao nhiệm vụ cho họ. Nếu ngươi chưa biết người ta như thế nào, hoặc chỉ mới nghe người khác nói người này làm được, nhưng trong lòng lại không chắc trăm phần trăm, thì ngươi chỉ được giao cho họ xử lý một nhiệm vụ nhỏ trước – nhiệm vụ không quan trọng. Nếu họ làm được một vài nhiệm vụ nhỏ thì ngươi có thể giao cho họ một nhiệm vụ bình thường. Và chỉ khi họ làm nhiệm vụ đó thành công thì ngươi mới nên giao cho họ xử lý một nhiệm vụ quan trọng. Nếu họ làm rối nhiệm vụ bình thường thì người này không đáng tin cậy và không thể giao nhiệm vụ cho họ, dù lớn hay nhỏ. Nếu ngươi để ý thấy một người tử tế và có trách nhiệm, không bao giờ làm chiếu lệ, coi nhiệm vụ mà người khác giao cho họ như nhiệm vụ của riêng mình, suy xét mọi khía cạnh của nhiệm vụ, nghĩ đến những nhu cầu của ngươi, xem xét mọi góc độ, rất thấu đáo và xử lý các sự việc theo đúng cách, khiến ngươi đặc biệt hài lòng với cách họ làm việc – thì đây là kiểu người đáng tin cậy. Những người đáng tin cậy là những người có nhân tính, và những người có nhân tính thì có lương tâm và lý trí, và họ làm tròn bổn phận rất dễ dàng vì họ xem bổn phận là nghĩa vụ. Những người không có lương tâm hay lý trí thì nhất định sẽ thực hiện bổn phận một cách tệ hại, và họ không có ý thức trách nhiệm đối với bổn phận của mình, bất kể bổn phận đó là gì. Những người khác luôn phải lo lắng cho họ, giám sát họ và hỏi han về tiến độ của họ; nếu không thì trong khi họ thực hiện bổn phận, mọi thứ có thể trở nên tồi tệ, và trong khi họ thực hiện nhiệm vụ thì có thể xảy ra sai sót, như thế thì lợi bất cập hại.

– Lối vào sự sống bắt đầu bằng việc thực hiện bổn phận, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt

Để thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn thì trước hết, ngươi phải có tâm thái đúng đắn. Khi tâm tính bại hoại của ngươi bộc lộ, ngươi cũng phải điều chỉnh trạng thái của riêng mình. Khi ngươi có thể xử lý bổn phận một cách đúng đắn, khi ngươi đã rũ bỏ được những kìm kẹp và ảnh hưởng của mọi loại người, sự việc và sự vật, khi ngươi có thể hoàn toàn quy phục Đức Chúa Trời, thì ngươi sẽ có thể làm tròn bổn phận của mình. Để làm được như vậy, bí quyết là luôn đặt bổn phận và trách nhiệm của ngươi lên hàng đầu. Trong quá trình thực hiện bổn phận, ngươi phải luôn khảo xét bản thân: “Mình có thái độ chiếu lệ đối với việc thực hiện bổn phận không? Điều gì khiến mình nhiễu loạn và khiến mình làm chiếu lệ khi thực hiện bổn phận? Mình có đang thực hiện bổn phận hết lòng hết sức không? Liệu mình hành động theo cách này thì Đức Chúa Trời có tin tưởng mình được không? Lòng mình đã hoàn toàn thuận phục Đức Chúa Trời chưa? Thực hiện bổn phận theo cách này có phù hợp với các nguyên tắc không? Liệu thực hiện bổn phận theo cách này thì mình có đạt được kết quả tốt nhất không?”. Ngươi nên thường xuyên phản tỉnh về những câu hỏi này. Khi phát hiện có vấn đề, ngươi nên chủ động tìm kiếm lẽ thật và tìm những lời Đức Chúa Trời có liên quan để giải quyết vấn đề. Như vậy, ngươi sẽ có thể làm tròn bổn phận của mình, ngươi sẽ có được sự bình yên và niềm vui trong lòng. Nếu như khi ngươi thực hiện bổn phận, các vấn đề thường nảy sinh, thì hầu hết chúng đều đến từ những vấn đề trong ý định của ngươi – chúng là những vấn đề của tâm tính bại hoại. Khi tâm tính bại hoại của người ta bộc lộ, trong lòng họ sẽ có vấn đề, trạng thái của họ sẽ bất thường, và điều này sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến khả năng thực hiện bổn phận của họ. Những vấn đề ảnh hưởng đến khả năng thực hiện bổn phận của người ta thì đều là những vấn đề lớn và nghiêm trọng; chúng có thể ảnh hưởng trực tiếp đến mối quan hệ của họ với Đức Chúa Trời. Ví dụ như một số người nảy sinh quan niệm và hiểu lầm Đức Chúa Trời khi những thảm họa ập đến với gia đình họ. Một số người trở nên tiêu cực khi họ chịu gian khổ trong lúc thực hiện bổn phận mà không ai nhìn thấy hoặc khen ngợi họ. Một số người không làm tròn bổn phận, luôn làm chiếu lệ, rồi khi bị tỉa sửa thì họ than oán Đức Chúa Trời. Một số người không sẵn lòng thực hiện bổn phận vì họ luôn lo nghĩ tìm một lối thoát. Tất cả những vấn đề này đều ảnh hưởng trực tiếp đến mối quan hệ bình thường với Đức Chúa Trời. Đây đều là những vấn đề của một tâm tính bại hoại. Tất cả chúng đều xuất phát từ việc con người không nhận biết Đức Chúa Trời, từ việc họ luôn mưu tính và suy xét cho bản thân, và điều này khiến họ không thể quan tâm đến tâm ý của Đức Chúa Trời hay quy phục sự an bài của Đức Chúa Trời. Điều này tạo ra mọi loại cảm xúc tiêu cực. Những người không mưu cầu lẽ thật là như vậy. Khi những vấn đề nhỏ xảy đến với họ thì họ trở nên tiêu cực và yếu đuối, trút sự bực tức khi thực hiện bổn phận, phản nghịch và chống đối Đức Chúa Trời, họ muốn bỏ bê trách nhiệm và phản bội Đức Chúa Trời. Tất cả những điều này là những hậu quả khác nhau gây ra bởi những sự kìm kẹp của tâm tính bại hoại. Một người yêu lẽ thật thì có thể gạt cuộc sống, tiền đồ và vận mệnh của mình sang một bên, họ chỉ muốn mưu cầu và đạt được lẽ thật. Họ nghĩ rằng mình không có đủ thời gian, sợ rằng sẽ không làm tròn bổn phận, và họ sẽ không thể được hoàn thiện, vì vậy họ có thể rũ bỏ mọi thứ. Tâm thái của họ là chỉ hướng đến và quy phục Đức Chúa Trời. Họ không nản lòng trước bất kỳ khó khăn nào và nếu cảm thấy tiêu cực hay yếu đuối, họ đọc một vài đoạn lời Đức Chúa Trời là tự nhiên giải quyết được. Những người không mưu cầu lẽ thật thì gặp rắc rối, và cho dù ngươi thông công về lẽ thật với họ như thế nào thì họ cũng không thể giải quyết triệt để vấn đề của họ. Ngay cả khi họ nhất thời hiểu ra và có thể tiếp nhận lẽ thật thì sau đó họ cũng vẫn sẽ ngựa quen đường cũ, vì vậy rất khó xử lý loại người này. Không phải họ không hiểu gì về lẽ thật, mà là trong lòng họ không trân quý hay tiếp nhận lẽ thật. Cuối cùng, điều này dẫn đến việc họ không thể buông bỏ ý riêng, sự ích kỷ, tiền đồ, vận mệnh và đích đến của riêng mình – là những thứ mà sau đó luôn phát sinh để làm nhiễu loạn họ. Nếu người ta có thể tiếp nhận lẽ thật thì khi họ hiểu lẽ thật rồi, mọi thứ thuộc về tâm tính bại hoại sẽ tự nhiên biến mất, họ sẽ có lối vào sự sống và vóc giạc; họ sẽ không còn là đứa trẻ vô tri ngu muội nữa. Khi có vóc giạc, người ta sẽ ngày càng có thể hiểu chuyện, ngày càng có thể phân định mọi loại người, và họ sẽ không bị kìm kẹp bởi bất kỳ con người, sự kiện hay sự vật nào. Họ sẽ không bị ảnh hưởng bởi bất cứ điều gì người khác nói hay làm. Họ sẽ không phải chịu sự can thiệp từ các thế lực tà ác của Sa-tan hay sự mê hoặc, quấy nhiễu của các lãnh đạo giả và những kẻ địch lại Đấng Christ. Nếu điều này xảy ra, chẳng phải vóc giạc của người ta sẽ dần dần lớn lên sao? Con người càng hiểu lẽ thật thì sự sống của họ sẽ tiến bộ càng nhanh hơn, và họ sẽ dễ dàng làm tròn bổn phận cũng như bước vào thực tế lẽ thật. Khi ngươi có lối vào sự sống và sự sống của ngươi đang dần lớn mạnh, trạng thái của ngươi sẽ ngày càng trở nên bình thường. Những con người, sự kiện, và sự việc mà trước đây có thể làm nhiễu loạn, kìm kẹp ngươi sẽ không còn là vấn đề đối với ngươi nữa. Ngươi sẽ không còn gặp khó khăn trong việc thực hiện bổn phận, và mối quan hệ của ngươi với Đức Chúa Trời sẽ ngày càng trở nên bình thường. Khi ngươi biết cách nương cậy Đức Chúa Trời, tìm kiếm tâm ý của Đức Chúa Trời, biết vị trí của mình, biết điều gì nên làm và không nên làm, biết việc nào đòi hỏi và không đòi hỏi ngươi có trách nhiệm, thì chẳng phải trạng thái của ngươi sẽ trở nên ngày càng bình thường sao? Sống như thế này sẽ không khiến ngươi mệt mỏi, phải không? Ngươi không những không mệt mỏi mà còn cảm thấy đặc biệt thư thái và hạnh phúc. Chẳng phải kết quả là lòng ngươi sẽ tràn ngập sự sáng sao? Tâm thái của ngươi sẽ bình thường, những sự bộc lộ tâm tính bại hoại của ngươi sẽ giảm đi, và ngươi sẽ có thể sống trước mặt Đức Chúa Trời, sống thể hiện ra nhân tính bình thường. Khi mọi người nhìn thấy diện mạo tinh thần của ngươi, họ sẽ nghĩ rằng trong ngươi đã có một sự thay đổi rất lớn. Họ sẽ sẵn lòng thông công với ngươi, sẽ cảm thấy bình an và hân hoan trong lòng, và cũng sẽ được lợi. Khi vóc giạc của ngươi lớn mạnh, lời nói và hành động của ngươi sẽ trở nên đúng mực và có nguyên tắc hơn. Khi ngươi nhìn thấy những người yếu đuối và tiêu cực, ngươi sẽ có thể giúp họ đáng kể – không phải kìm kẹp hay lên lớp họ, mà đúng hơn là sử dụng những trải nghiệm thực tế của mình để giúp đỡ và mang lại lợi ích cho họ. Làm như vậy, ngươi sẽ không chỉ bỏ công dốc sức trong nhà Đức Chúa Trời mà còn trở thành người hữu ích, có thể đảm nhận trách nhiệm của mình và có thể làm nhiều việc ý nghĩa hơn trong nhà Đức Chúa Trời. Chẳng phải đây là loại người mà Đức Chúa Trời thích sao? Nếu ngươi là người mà Đức Chúa Trời thích, chẳng phải mọi người cũng sẽ thích ngươi sao? (Thưa, họ sẽ thích.) Tại sao Đức Chúa Trời hài lòng với loại người này? Tại vì họ có thể làm những việc thực tế trước mặt Ngài, họ không thiên về xu nịnh, họ xử lý những vấn đề thực tế, và họ có thể giúp đỡ, dẫn dắt người khác bằng cách nói về những trải nghiệm thực tế của họ. Họ có thể giúp người khác giải quyết bất kỳ vấn đề gì, và khi gặp khó khăn trong công việc của hội thánh, họ có thể dẫn đầu, chủ động giải quyết vấn đề. Trung thành thực hiện bổn phận nghĩa là như vậy.

– Lối vào sự sống bắt đầu bằng việc thực hiện bổn phận, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt

Đừng lúc nào cũng làm mọi việc vì bản thân mình, và đừng lúc nào cũng chỉ quan tâm đến lợi ích riêng của mình; đừng quan tâm đến những lợi ích của con người, đừng chú ý đến thể diện, danh dự và địa vị của riêng ngươi. Trước hết, ngươi phải quan tâm đến lợi ích của nhà Đức Chúa Trời và đặt chúng lên hàng đầu. Ngươi phải quan tâm đến tâm ý của Đức Chúa Trời, trước tiên hãy cân nhắc xem liệu có sự uế tạp nào trong việc thực hiện bổn phận của mình hay không, liệu ngươi đã dâng lên lòng trung thành, đã hoàn thành trách nhiệm và dốc hết sức lực của ngươi hay chưa, cũng như liệu ngươi đã hết lòng nghĩ về bổn phận của ngươi và công tác của hội thánh hay chưa. Ngươi cần phải cân nhắc những điều này. Nếu ngươi cân nhắc về chúng thường xuyên và có thể cân nhắc rõ ràng về chúng, ngươi sẽ dễ dàng làm tròn bổn phận của mình hơn. Nếu ngươi có tố chất kém, nếu kinh nghiệm của ngươi còn ít ỏi hoặc nếu ngươi không thành thạo nghiệp vụ thì ngươi có thể mắc phải một số sai sót hoặc thiếu sót trong công việc, và ngươi có thể không có được hiệu quả tốt – nhưng ngươi đã làm hết sức mình rồi. Tất cả những gì ngươi làm không phải để thỏa mãn ham muốn cá nhân hay sở thích của ngươi. Thay vào đó, ngươi luôn cân nhắc đến công tác của hội thánh và lợi ích của nhà Đức Chúa Trời. Mặc dù ngươi thực hiện bổn phận không đạt được hiệu quả tốt, nhưng lòng ngươi đã đúng đắn; nếu ngươi có thể tìm kiếm lẽ thật để giải quyết các vấn đề trong việc thực hiện bổn phận nữa thì ngươi sẽ thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn, và đồng thời, ngươi sẽ có thể bước vào thực tế lẽ thật. Có chứng ngôn nghĩa là như vậy đấy.

– Chỉ có thể có được sự tự do và giải phóng bằng cách loại bỏ tâm tính bại hoại, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt

Ngay từ đầu, mọi người miễn cưỡng thực hành lẽ thật. Hãy lấy việc trung thành thực hiện bổn phận của một người làm ví dụ: ngươi có sự hiểu biết nào đó về việc thực hiện bổn phận của mình và trung thành với Đức Chúa Trời, và ngươi cũng có chút hiểu biết về lẽ thật, nhưng khi nào ngươi mới có thể hoàn toàn trung thành với Đức Chúa Trời? Khi nào ngươi mới có thể thực hiện bổn phận của mình cả về danh nghĩa và hành động? Điều này sẽ đòi hỏi một quá trình. Trong suốt quá trình này, ngươi có thể phải chịu nhiều gian khổ. Một số người có thể xử lý ngươi và những người khác có thể phê phán ngươi. Ánh mắt của mọi người sẽ đổ dồn vào ngươi, dò xét ngươi và chỉ khi đó ngươi mới bắt đầu nhận ra rằng mình đã sai và rằng ngươi là người đã làm rất tệ, rằng thiếu tận tâm trong việc thực hiện bổn phận của mình là không thể chấp nhận được, và rằng ngươi không được bất cẩn hoặc làm một cách chiếu lệ! Đức Thánh Linh sẽ khai sáng ngươi từ bên trong, và khiển trách ngươi khi ngươi phạm sai lầm. Trong suốt quá trình này, ngươi sẽ trở nên hiểu một số điều về bản thân, và sẽ biết rằng ngươi có quá nhiều sự ô uế, ngươi ấp ủ quá nhiều động cơ cá nhân và có quá nhiều ham muốn vô độ khi thực hiện bổn phận của mình. Một khi ngươi đã hiểu rõ thực chất của những điều này, nếu ngươi có thể đến trước Đức Chúa Trời trong lời cầu nguyện và có sự ăn năn thực sự thì ngươi có thể được làm cho tinh sạch hết những sự bại hoại đó. Theo cách này, nếu ngươi thường xuyên tìm kiếm lẽ thật để giải quyết các vấn đề thực tế của chính mình, thì ngươi sẽ dần đặt chân trên con đường đức tin đúng đắn; ngươi sẽ bắt đầu có những trải nghiệm sống đích thực, và tâm tính bại hoại của ngươi sẽ dần dần được làm tinh sạch. Tâm tính bại hoại của ngươi càng được làm cho tinh sạch thì tâm tính sự sống của ngươi càng được biến đổi.

– Những điều cần biết về việc biến đổi tâm tính, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt

Nếu ngươi muốn thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn, thì trong quá trình thực hiện bổn phận, đầu tiên ngươi phải đạt đến phối hợp hài hòa. Hiện có một số người đã thực hành phối hợp hài hòa rồi. Tức là sau khi hiểu lẽ thật, dù họ không thể hoàn toàn thực hành theo lẽ thật, và dù có những thất bại, yếu đuối và lệch lạc trên đường, nhưng họ vẫn phấn đấu hướng tới các nguyên tắc lẽ thật. Vì thế, họ có hy vọng đạt được sự phối hợp hài hòa. Chẳng hạn như đôi khi ngươi có thể cho rằng những gì mình đang làm là đúng, nhưng ngươi có thể không tự nên công chính. Ngươi có thể thảo luận với người khác và cùng nhau thông công về các nguyên tắc lẽ thật cho thấu đáo, nói cho rõ ràng, cho hiểu, để tất cả mọi người đều nhất trí đồng ý và cho rằng làm như vậy sẽ đạt được kết quả tốt nhất, không vượt ra khỏi phạm vi nguyên tắc, là biết xét đến lợi ích của nhà Đức Chúa Trời và sẽ bảo vệ lợi ích nhà Ngài đến mức tối đa. Thực hành như vậy là phù hợp với các nguyên tắc lẽ thật. Dù kết quả cuối cùng có thể không phải lúc nào cũng như ý con người, nhưng con đường, phương hướng và mục tiêu thực hành của ngươi là đúng đắn. Vậy Đức Chúa Trời nhìn nhận việc này thế nào? Đức Chúa Trời định nghĩa nó như thế nào? Ngài sẽ nói rằng việc thực hiện bổn phận của ngươi là đạt tiêu chuẩn.

– Thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn là gì?, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt

Người ta phải làm gì để làm tròn bổn phận của mình? Người ta phải thực hiện nó bằng toàn tâm toàn lực của họ. Dùng toàn tâm toàn lực có nghĩa là dồn mọi suy nghĩ của mình vào việc thực hiện bổn phận và không để những thứ khác chiếm hữu ngươi, sau đó sử dụng năng lượng mà mình có, phát huy toàn bộ sức mạnh của mình, và mang tố chất, ân tứ, thế mạnh, và những điều mình đã hiểu vào việc thực hiện nhiệm vụ. Nếu ngươi có khả năng lĩnh hội, hiểu và có ý tưởng hay, ngươi phải truyền đạt với những người khác về điều đó. Hợp tác trong sự hài hòa nghĩa là như vậy. Đây là cách ngươi sẽ làm tròn bổn phận của mình, cách ngươi sẽ thực hiện bổn phận hợp cách. Nếu ngươi luôn muốn tự mình đảm đương mọi việc, nếu ngươi luôn muốn một mình làm việc lớn, nếu ngươi luôn muốn làm bản thân mình là tâm điểm chứ không phải những người khác, thì ngươi có đang thực hiện bổn phận của mình không? Điều ngươi đang làm được gọi là chuyên quyền; đó là sự phô diễn. Đó là hành vi Sa-tan, không phải là sự thực hiện bổn phận. Dù thế mạnh, ân tứ hay tài năng đặc biệt của một người có thế nào, cũng không ai có thể tự mình đảm đương hết mọi công việc; họ phải học cách hợp tác hài hòa nếu muốn làm tốt công tác của hội thánh. Đó là lý do tại sao sự hợp tác hài hòa là một nguyên tắc trong việc thực hiện bổn phận của một người. Miễn là ngươi dốc toàn tâm, toàn lực và tất cả sự trung thành của mình, và cống hiến tất cả những gì ngươi có thể làm, thì ngươi đang làm tròn bổn phận của mình. Nếu ngươi có một suy nghĩ hoặc ý tưởng, hãy nói với người khác, đừng giữ nó lại hoặc giấu nó đi; nếu ngươi có ý kiến đóng góp, hãy đề xuất, ý tưởng của bất kỳ ai phù hợp với lẽ thật thì đều phải được chấp nhận và tuân theo. Làm điều này, ngươi sẽ đạt được sự hợp tác hài hòa. Thực hiện bổn phận của mình một cách trung thành nghĩa là như vậy. Khi thực hiện bổn phận của mình, không yêu cầu ngươi tự mình đảm đương mọi việc, làm bán mạng, hay trở thành “bông hoa duy nhất nở rộ” hoặc người phá cách; đúng hơn, ngươi phải học cách hợp tác hài hòa với những người khác và làm tất cả những gì ngươi có thể để hoàn thành trách nhiệm của mình, để phát huy hết năng lượng của mình. Thực hiện bổn phận của ngươi có nghĩa là như vậy. Thực hiện bổn phận của ngươi là sử dụng tất cả sức mạnh và sự sáng mà ngươi có để đạt được kết quả. Thế là đủ. Đừng luôn cố khoe khoang, luôn nói những điều cao siêu, tự mình làm mọi việc. Ngươi nên học cách làm việc cùng với mọi người và hãy tập trung hơn vào việc lắng nghe đề xuất của người khác và khám phá những thế mạnh của họ. Bằng cách này, việc hợp tác hài hòa trở nên dễ dàng. Nếu ngươi luôn cố thể hiện và muốn mọi thứ theo ý mình, thì ngươi đang không hợp tác hài hòa. Ngươi đang làm gì? Ngươi đang gây ra sự nhiễu loạn và phá ngầm người khác. Gây ra sự nhiễu loạn và phá ngầm người khác là đóng vai Sa-tan; đó không phải là sự thực hiện bổn phận. Nếu ngươi luôn làm những điều gây nhiễu loạn và phá ngầm người khác, thì dù ngươi có bỏ ra bao nhiêu nỗ lực hay tận tụy đến đâu, Đức Chúa Trời cũng sẽ không nhớ đến. Sức của ngươi không nhiều, nhưng nếu ngươi có khả năng làm việc với người khác, và có thể chấp nhận những lời kiến nghị phù hợp, nếu ngươi có động cơ đúng đắn và có thể bảo vệ công tác của nhà Đức Chúa Trời, thì ngươi là một người đúng đắn. Đôi khi, chỉ với một câu nói, ngươi có thể giải quyết một vấn đề và mang lại lợi ích cho mọi người; đôi khi, sau khi ngươi thông công về một câu nói về lẽ thật, thì mọi người đều có một con đường để thực hành, và có thể làm việc hài hòa cùng nhau, tất cả đều nỗ lực hướng tới một mục tiêu chung, có cùng quan điểm và ý kiến, và do vậy công việc đặc biệt hiệu quả. Mặc dù có thể không ai nhớ rằng ngươi đã đóng vai trò này, và ngươi có thể không cảm thấy như mình đã nỗ lực nhiều, nhưng Đức Chúa Trời sẽ thấy rằng ngươi là một người thực hành lẽ thật, một người hành động theo nguyên tắc. Đức Chúa Trời sẽ ghi nhớ việc ngươi đã làm như vậy. Đây được gọi là thực hiện bổn phận của ngươi một cách trung thành. Bất kể ngươi gặp khó khăn gì trong khi thực hiện bổn phận, chúng đều có thể được giải quyết một cách dễ dàng. Chỉ cần ngươi là người trung thực có tấm lòng hướng về Đức Chúa Trời, có thể tìm kiếm lẽ thật, thì không có vấn đề gì là không thể giải quyết. Nếu không hiểu lẽ thật thì ngươi phải học cách thuận phục. Nếu bất kỳ ai đó hiểu lẽ thật hoặc nói chuyện tương hợp với lẽ thật thì ngươi phải tiếp nhận và thuận phục. Ngươi tuyệt đối không được làm những việc gây nhiễu loạn hoặc phá hoại, không được độc đoán chuyên quyền. Như thế, ngươi sẽ không gây ra việc ác. Ngươi phải nhớ rằng: thực hiện bổn phận của ngươi không phải là gây dựng sự nghiệp hay làm việc kinh doanh của riêng mình. Đây không phải là việc cá nhân của ngươi, mà là công tác của hội thánh, và ngươi chỉ đóng góp phần sức mà mình có. Những gì ngươi làm trong công tác quản lý của Đức Chúa Trời chỉ là một phần nhỏ trong sự hợp tác của con người. Vai trò của ngươi chỉ là phần nhỏ bé trong góc nào đó thôi. Trách nhiệm mà ngươi gánh vác là chừng đó. Ngươi nên có lý trí này trong lòng. Và vì vậy, dù có bao nhiêu người đang cùng nhau thực hiện bổn phận, dù gặp khó khăn gì, điều đầu tiên mọi người phải làm là cầu nguyện với Đức Chúa Trời và cùng nhau thông công, tìm kiếm lẽ thật, sau đó xác định các nguyên tắc thực hành. Khi làm bổn phận theo cách này, họ sẽ có một con đường thực hành.

– Muốn làm tròn bổn phận đòi hỏi phải có sự hợp tác hài hòa, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt

Trong nhà Đức Chúa Trời, bất kể ngươi làm gì, ngươi không phải làm việc riêng của ngươi; đó là công việc của nhà Đức Chúa Trời, đó là công việc của Đức Chúa Trời. Ngươi phải luôn luôn ghi nhớ nhận thức và sự nhận biết này và nói: “Đây không phải là chuyện riêng của tôi; tôi đang thực hiện bổn phận của mình và làm tròn trách nhiệm của mình. Tôi đang thực hiện công việc của hội thánh. Đây là một nhiệm vụ mà Đức Chúa Trời đã giao phó cho tôi và tôi đang thực hiện nó cho Ngài. Đây là bổn phận của tôi, không phải chuyện riêng của tôi”. Đây là điều đầu tiên người ta nên hiểu. Nếu ngươi coi một bổn phận như việc riêng của cá nhân mình, không tìm kiếm các nguyên tắc lẽ thật khi hành động, thực hiện nó theo động cơ, quan điểm, và ý đồ của riêng ngươi, thì ngươi rất có khả năng sẽ mắc sai lầm. Vậy thì, ngươi nên hành động như thế nào nếu ngươi phân biệt rất rõ ràng giữa bổn phận của ngươi và những chuyện riêng của ngươi, và nhận thức được rằng đây là một bổn phận? (Thưa, tìm kiếm những gì Đức Chúa Trời yêu cầu, và tìm kiếm các nguyên tắc.) Đúng vậy. Nếu điều gì đó xảy ra với ngươi và ngươi không hiểu lẽ thật, và ngươi có một ý tưởng nào đó nhưng mọi thứ vẫn chưa rõ ràng với ngươi, thì ngươi phải tìm một người anh em hoặc chị em hiểu lẽ thật để thông công với họ; đây là tìm kiếm lẽ thật, và hơn hết, đây là thái độ ngươi nên có đối với bổn phận của mình. Ngươi không nên quyết định mọi sự dựa trên những gì ngươi nghĩ là phù hợp, sau đó chốt lại mọi thứ và nói tất cả đã xong – điều này dễ dẫn đến vấn đề. Một bổn phận không phải là chuyện riêng của ngươi; dù lớn hay nhỏ, những vấn đề của nhà Đức Chúa Trời không phải là chuyện riêng của ai. Miễn là nó liên quan đến bổn phận, thì nó không phải là vấn đề cá nhân của ngươi, nó không phải là chuyện riêng của ngươi – nó liên quan đến lẽ thật, và nó liên quan đến nguyên tắc. Vậy, điều đầu tiên các ngươi nên làm là gì? Các ngươi nên tìm kiếm lẽ thật, và tìm kiếm các nguyên tắc. Và nếu các ngươi không hiểu lẽ thật, trước tiên các ngươi phải tìm kiếm các nguyên tắc; nếu các ngươi đã hiểu lẽ thật, việc xác định các nguyên tắc sẽ dễ dàng. Ngươi nên làm gì nếu không hiểu nguyên tắc? Có một cách: ngươi có thể thông công với những người thực sự hiểu. Đừng luôn mặc định rằng mình hiểu mọi thứ và mình luôn đúng; như vậy sẽ dễ phạm sai lầm. Khi ngươi luôn muốn có quyền quyết định, đó là kiểu tâm tính gì? Đó là tâm tính kiêu ngạo và tự nên công chính, đó là hành động chuyên quyền độc đoán. Một số người nghĩ: “Tôi có trình độ đại học, tôi có văn hóa hơn các người, tôi có năng lực lĩnh hội, các người đều có vóc giạc nhỏ bé và không hiểu lẽ thật, nên tôi bảo sao thì các người phải nghe. Chỉ tôi mới có thể ra quyết định được!”. Quan điểm này là thế nào? Nếu có kiểu quan điểm này, thì ngươi phiền phức rồi; ngươi sẽ không bao giờ thực hiện tốt bổn phận được. Làm sao ngươi có thể thực hiện tốt bổn phận khi luôn muốn là người có quyền quyết định mà không có sự phối hợp hài hòa? Thực hiện bổn phận kiểu đó sẽ tuyệt đối không đạt tiêu chuẩn. Tại sao Ta nói vậy? Ngươi luôn muốn kìm kẹp người khác, bắt họ phải nghe ngươi, ai nói gì cũng không tiếp thu. Đây là thiên kiến và cố chấp, cũng là kiêu ngạo và tự nên công chính. Như thế, ngươi sẽ không những không thực hiện tốt bổn phận của mình, mà còn cản trở người khác thực hiện tốt bổn phận của họ. Đây là hậu quả do tâm tính kiêu ngạo gây ra. Tại sao Đức Chúa Trời lại yêu cầu con người có sự phối hợp hài hòa? Một mặt, nó có lợi cho việc tỏ lộ tâm tính bại hoại của người ta, từ đó cho phép họ biết mình và thoát khỏi những tâm tính bại hoại của mình – việc này có lợi cho lối vào sự sống của họ. Mặt khác, phối hợp hài hòa cũng có lợi cho công tác của hội thánh. Vì ai cũng không hiểu lẽ thật và có tâm tính bại hoại, nên nếu không thể có sự phối hợp hài hòa thì họ sẽ không thể thực hiện tốt bổn phận của mình, mà điều đó sẽ ảnh hưởng đến công tác của hội thánh. Hậu quả của việc này rất nghiêm trọng. Tóm lại, để đạt đến thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn thì phải học phối hợp hài hòa, và khi gặp chuyện thì phải thông công về lẽ thật để tìm giải pháp. Đây là việc thiết yếu – nó không chỉ có lợi cho công tác của hội thánh, mà còn có lợi cho lối vào sự sống của dân được Đức Chúa Trời chọn. … Để thực hiện bổn phận của mình đạt tiêu chuẩn, không quan trọng là ngươi đã tin vào Đức Chúa Trời bao nhiêu năm, ngươi đã làm được bao nhiêu bổn phận, ngươi đã đóng góp bao nhiêu cho nhà Đức Chúa Trời, càng không quan trọng là ngươi lão luyện thế nào trong bổn phận của mình. Điều chính yếu mà Đức Chúa Trời nhìn vào là con đường mà con người đi. Nói cách khác, Ngài nhìn vào thái độ của một người đối với lẽ thật và các nguyên tắc, phương hướng, nguồn gốc và xuất phát điểm đằng sau những hành động của họ. Đức Chúa Trời tập trung vào những điều này; chúng là những gì quyết định con đường ngươi đi. Nếu trong quá trình thực hiện bổn phận của ngươi, hoàn toàn không thể nhìn thấy những điều tích cực này trong ngươi, và các nguyên tắc, con đường, và cơ sở hành động của ngươi là suy nghĩ, mục tiêu và mưu đồ của chính ngươi; xuất phát điểm của ngươi là bảo vệ lợi ích của chính ngươi và bảo vệ danh tiếng và địa vị của ngươi, cách làm của ngươi là đưa ra quyết định và hành động một mình và có quyền quyết định, không bao giờ thảo luận mọi việc với người khác hoặc hợp tác một cách hài hòa, và không bao giờ nghe lời khuyên khi ngươi mắc sai lầm, chứ đừng nói đến việc tìm kiếm lẽ thật, vậy thì Đức Chúa Trời sẽ nhìn nhận ngươi như thế nào? Ngươi chưa đạt tiêu chuẩn nếu ngươi thực hiện bổn phận của mình như thế, và ngươi chưa dấn thân vào con đường mưu cầu lẽ thật, bởi vì, khi làm bổn phận, ngươi không tìm kiếm nguyên tắc lẽ thật và luôn hành động theo ý mình, làm bất cứ điều gì ngươi thích. Đây là lý do tại sao hầu hết mọi người không thực hiện bổn phận của họ đạt tiêu chuẩn. Vậy làm sao để giải quyết vấn đề này? Liệu ngươi có nói thật khó khăn để thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn không? Thực ra, điều đó không khó; mọi người chỉ cần có thể có một thái độ khiêm nhường, sở hữu một chút lý trí và chọn một vị trí thích hợp. Cho dù ngươi có trình độ học vấn như thế nào, ngươi đã giành được những giải thưởng gì, hoặc ngươi đã thành tựu được những gì, và cho dù địa vị và thứ hạng của ngươi có thể cao đến đâu, thì ngươi cũng phải buông bỏ hết thảy những điều này – ngươi phải thôi nghĩ mình giỏi hơn người khác – toàn bộ những điều này không có giá trị gì cả. Trong nhà Đức Chúa Trời, dù những sự vẻ vang này có tuyệt vời đến cỡ nào, thì chúng cũng không thể cao hơn lẽ thật; bởi những thứ bề ngoài này không phải là lẽ thật và không thể thay thế lẽ thật. Ngươi phải rõ về vấn đề này. Nếu ngươi nói rằng: “Tôi rất có khiếu, tôi có đầu óc rất nhạy bén, tôi có phản xạ nhanh, tôi là người học hỏi nhanh và tôi có một trí nhớ cực kỳ tốt, do đó tôi đủ tư cách đưa ra quyết định sau cùng”, nếu ngươi luôn sử dụng những thứ này làm vốn liếng, và xem chúng là quý giá và tích cực, thì đây là rắc rối. Nếu lòng ngươi bị những thứ này chiếm đóng, nếu chúng đã bén rễ trong lòng ngươi, thì ngươi sẽ khó tiếp nhận lẽ thật – và hậu quả của điều đó là không tưởng. Vì vậy, trước tiên ngươi phải buông bỏ và phủ nhận những điều mà ngươi yêu thích, những điều có vẻ tốt đẹp, quý giá đối với ngươi. Những thứ đó không phải là lẽ thật; thay vào đó, chúng có thể ngăn ngươi bước vào lẽ thật. Điều cấp thiết nhất bây giờ là ngươi phải tìm kiếm lẽ thật khi thực hiện bổn phận và thực hành phù hợp với lẽ thật, sao cho việc thực hiện bổn phận của ngươi trở nên đạt tiêu chuẩn, vì việc thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn chỉ là bước đầu tiên trên lối vào sự sống. “Bước đầu tiên” ở đây có nghĩa là gì? Nghĩa là bắt đầu một cuộc hành trình. Trong mọi sự đều có một điều gì đó để bắt đầu cuộc hành trình, một điều gì đó căn bản nhất, cơ bản nhất, và đạt đến việc thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn là một con đường của lối vào sự sống. Nếu việc thực hiện bổn phận của ngươi chỉ đơn thuần có vẻ phù hợp ở cách thức thực hiện, chứ không phù hợp với các nguyên tắc lẽ thật, thì ngươi đang không thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn. Vậy làm thế nào để đạt được điều này? Phải nỗ lực tìm kiếm các nguyên tắc lẽ thật; được trang bị các nguyên tắc lẽ thật là điều tối quan trọng. Nếu ngươi chỉ đơn thuần cải thiện hành vi và tính nóng nảy của mình, mà không được trang bị các thực tế lẽ thật, thì cũng vô ích. Ngươi có thể có chút ân tứ hay sở trường nào đó. Điều đó là tốt – nhưng chỉ khi sử dụng chúng để thực hiện bổn phận thì ngươi mới dùng chúng một cách đúng đắn. Làm tròn bổn phận không đòi hỏi ngươi phải cải thiện nhân tính hay tính cách của mình, cũng không phải là gạt ân tứ hay tài năng của ngươi sang một bên. Đó không phải là điều cần thiết. Điều cốt yếu là ngươi hiểu được lẽ thật và học cách thuận phục Đức Chúa Trời. Khó mà tránh khỏi việc tâm tính bại hoại của ngươi sẽ bộc lộ khi ngươi thực hiện bổn phận. Những lúc như vậy, ngươi nên làm gì? Ngươi phải tìm kiếm lẽ thật để giải quyết vấn đề và đạt đến hành động theo các nguyên tắc lẽ thật. Làm như vậy thì việc ngươi thực hiện tốt bổn phận sẽ không thành vấn đề. Bất kể ân tứ hoặc sở trường của ngươi thuộc lĩnh vực nào, hoặc bất kể ngươi có chút tri thức nghiệp vụ nào, thì việc sử dụng những cái này khi thực hiện bổn phận là thích hợp nhất – đó là cách duy nhất để thực hiện tốt bổn phận. Một mặt là dựa vào lương tâm và lý trí để thực hiện bổn phận, mặt khác là phải tìm kiếm lẽ thật để giải quyết tâm tính bại hoại của mình. Thực hiện bổn phận như vậy thì có lối vào sự sống và có thể thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn.

– Thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn là gì?, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt

Trong quá trình thực hiện bổn phận, về mặt tích cực, nếu ngươi có thể tiếp cận bổn phận của mình một cách đúng đắn, bất kể phải đối mặt với hoàn cảnh nào cũng không bao giờ từ bỏ bổn phận, ngay cả khi người khác mất đức tin và ngừng thực hiện bổn phận, thì ngươi vẫn giữ vững bổn phận của mình, từ đầu đến cuối không hề từ bỏ, luôn kiên định và trung thành với bổn phận đến cùng, như thế thì ngươi thực sự đang xem bổn phận của mình là bổn phận và trung thành tuyệt đối. Nếu ngươi có thể đạt đến tiêu chuẩn này, thì về cơ bản ngươi đã đạt đến thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn; đây là về mặt tích cực. Tuy nhiên, trước khi đạt đến tiêu chuẩn này, về mặt tiêu cực, người ta phải có khả năng chống lại đủ loại cám dỗ. Khi ai đó không thể chống lại cám dỗ trong quá trình thực hiện bổn phận, dẫn đến từ bỏ bổn phận và bỏ chạy, phản bội bổn phận, thì đó là vấn đề gì? Đó chính là phản bội Đức Chúa Trời. Phản bội sự ủy thác của Đức Chúa Trời chính là phản bội Đức Chúa Trời. Kẻ phản bội Đức Chúa Trời còn có thể được cứu rỗi không? Kẻ này tiêu đời; mọi hy vọng mất hết, và những bổn phận trước kia họ thực hiện chỉ là đem sức lực phục vụ, hóa thành hư không khi họ phản bội. Cho nên, nhất định phải giữ vững bổn phận của mình, như vậy mới có hy vọng. Trung thành thực hiện bổn phận của mình mới có thể được cứu rỗi và được Đức Chúa Trời khen ngợi. Trong việc giữ vững bổn phận, đâu là phần khó nhất đối với mỗi người? Đó là liệu họ có thể đứng vững trước cám dỗ hay không. Những cám dỗ này bao gồm những gì? Tiền tài, địa vị, quan hệ nam nữ, tình cảm. Còn gì nữa? Nếu một số bổn phận chứa đựng rủi ro, thậm chí nguy hiểm đến tính mạng, và thực hiện những bổn phận như vậy có thể dẫn đến việc bị bắt bớ, bỏ tù, thậm chí bị bách hại đến chết, thì ngươi còn có thể thực hiện bổn phận không? Ngươi có thể kiên trì được không? Người ta có thể dễ dàng vượt qua những cám dỗ này hay không tùy thuộc vào việc họ có phải là người mưu cầu lẽ thật hay không, tùy thuộc vào khả năng dần biết phân định và nhận ra những cám dỗ này trong khi mưu cầu lẽ thật, nhận ra thực chất của chúng và quỷ kế của Sa-tan đằng sau đó. Nó cũng đòi hỏi người ta phải nhận ra những tâm tính bại hoại của chính mình, thực chất bản tính và sự yếu đuối của mình. Đồng thời, phải thường xuyên cầu xin Đức Chúa Trời che chở để có thể chống lại những cám dỗ này. Nếu có thể chống lại cám dỗ và giữ vững bổn phận mà không phản bội hay chạy trốn trong bất kỳ hoàn cảnh nào, thì khả năng được cứu rỗi tăng lên 50 phần trăm. 50 phần trăm này có dễ đạt được không? Mỗi bước đi là một thử thách, đầy nguy hiểm; không dễ đạt được! Có ai thấy việc mưu cầu lẽ thật khó quá đến nỗi cảm thấy cuộc sống quá mệt mỏi, thà chết còn hơn không? Loại người nào cảm thấy như vậy? Đây là lối nói của những người không tin. Chỉ vì sinh tồn, người ta có thể vắt óc, chịu mọi khổ cực và vẫn ngoan cường bám lấy sự sống trong tai họa, không từ bỏ cho đến hơi thở cuối cùng – nếu họ tin Đức Chúa Trời và mưu cầu lẽ thật với kiểu khí thế này, chắc chắn họ sẽ đạt kết quả. Nếu không yêu lẽ thật và không sẵn lòng phấn đấu vươn tới lẽ thật thì chỉ là đồ bỏ đi! Việc mưu cầu lẽ thật không phải là điều có thể đạt được chỉ bằng nỗ lực của ngươi; nó đòi hỏi nỗ lực của con người kết hợp với công tác của Đức Thánh Linh. Nó đòi hỏi Đức Chúa Trời sắp đặt những hoàn cảnh khác nhau để thử luyện và tinh luyện con người, và Đức Thánh Linh hoạt động để khai sáng, soi sáng và dẫn đường cho họ. Để đạt được lẽ thật thì chịu bao nhiêu đau khổ cũng là điều nên làm. Cũng giống như người leo núi, vì để leo lên đến đỉnh mà không ngại mạo hiểm mạng sống, vì để thách thức giới hạn mà không ngại chịu khổ, thậm chí đến mức độ đánh cược cả mạng sống của mình. Tin Đức Chúa Trời và đạt được lẽ thật có khó hơn leo núi không? Người muốn được phúc nhưng không sẵn lòng chịu khổ là loại người gì? Họ là đồ bỏ đi. Mưu cầu đạt được lẽ thật mà không có tâm chí thì không được, không có khả năng chịu khổ thì không được. Buộc phải trả giá mới có thể đạt được lẽ thật.

Mọi người đã hiểu được định nghĩa về đạt tiêu chuẩn, tiêu chuẩn về việc đạt tiêu chuẩn, lý do tại sao Đức Chúa Trời đặt ra tiêu chuẩn này, mối quan hệ giữa việc thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn và lối vào sự sống của con người và những điều tương tự khác liên quan đến lẽ thật về việc thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn. Nếu sau đó họ có thể đạt đến việc bất kể ở đâu hay lúc nào đều có thể giữ vững bổn phận, không từ bỏ bổn phận và có thể chống lại đủ kiểu cám dỗ, sau đó lĩnh hội, nhận thức và bước vào tất cả các lẽ thật khác nhau mà Đức Chúa Trời yêu cầu trong tất cả các hoàn cảnh khác nhau do Ngài sắp đặt cho họ, thì trong mắt Đức Chúa Trời, về cơ bản họ đã được xem là đạt tiêu chuẩn. Có ba yếu tố cơ bản để đạt đến thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn. Thứ nhất là phải có thái độ đúng đắn với bổn phận của mình và không được từ bỏ bổn phận bất kỳ lúc nào; thứ hai là phải có thể chống lại đủ loại cám dỗ trong khi thực hiện bổn phận và không được sẩy chân; thứ ba là phải có thể hiểu mọi khía cạnh lẽ thật và bước vào thực tế trong khi thực hiện bổn phận. Khi người ta đạt được ba điều này và đã đạt tiêu chuẩn, thì điều kiện trên hết để tiếp nhận sự phán xét, hình phạt và được hoàn thiện – là thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn – sẽ được đầy đủ.

– Thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn là gì?, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt

Thánh ca liên quan

Chỉ người trung thực mới có thể thực hiện tốt bổn phận của mình

Chỉ bằng cách hành động theo nguyên tắc, người ta mới làm tốt bổn phận của mình

Trước:  11. Tại sao tin Đức Chúa Trời thì phải làm tốt bổn phận

Tiếp theo:  13. Mối quan hệ giữa việc làm bổn phận và lối vào sự sống

Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời Về việc biết Đức Chúa Trời Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt Vạch rõ kẻ địch lại Đấng Christ Chức trách của lãnh đạo và người làm công Về việc mưu cầu lẽ thật Về việc mưu cầu lẽ thật Sự phán xét khởi từ nhà Đức Chúa Trời Những lời trọng yếu từ Đức Chúa Trời Toàn Năng, Đấng Christ của thời kỳ sau rốt Lời Đức Chúa Trời Hằng Ngày Các thực tế lẽ thật mà người tin Đức Chúa Trời phải bước vào Theo Chiên Con Và Hát Những Bài Ca Mới Những chỉ dẫn cho việc truyền bá Phúc Âm của vương quốc Chiên của Đức Chúa Trời nghe tiếng của Đức Chúa Trời Lắng nghe tiếng Đức Chúa Trời thấy được sự xuất hiện của Đức Chúa Trời Những câu hỏi và câu trả lời thiết yếu về Phúc Âm của Vương quốc Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 1) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 2) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 3) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 4) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 5) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 6) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 7) Tôi Đã Quay Về Với Đức Chúa Trời Toàn Năng Như Thế Nào

Cài đặt

  • Văn bản
  • Chủ đề

Màu Đồng nhất

Chủ đề

Phông

Kích cỡ Phông

Khoảng cách Dòng

Khoảng cách Dòng

Chiều rộng Trang

Mục lục

Tìm kiếm

  • Tìm kiếm văn bản này
  • Tìm kiếm cuốn sách này

Connect with us on Messenger