9. Cách phân định bản tính chán ghét và thù hận lẽ thật của kẻ địch lại Đấng Christ

Lời Đức Chúa Trời Toàn Năng trong thời kỳ sau rốt

Đặc trưng tâm tính chủ yếu của cách mà kẻ địch lại Đấng Christ đối đãi với lẽ thật là chán ghét chứ không chỉ là không có hứng thú. Không có hứng thú chỉ là một thái độ ở mức tương đối nhẹ đối với lẽ thật chứ chưa lên đến mức độ thù hằn, lên án hay đối kháng. Đây chỉ là thái độ không có hứng thú với lẽ thật, không muốn để ý đến lẽ thật, và nói: “Điều tích cực nào, lẽ thật nào? Dù tôi đạt được những thứ này thì có thể ra làm sao? Đạt được những thứ này thì có thể sống cuộc sống tốt đẹp hay nâng cao kỹ năng của tôi không?”. Họ không có hứng thú với những thứ này nên không để ý, nhưng không thể nói là họ chán ghét được. Chán ghét tỏ rõ một loại thái độ. Vậy đó là loại thái độ nào? Ngay khi nghe được điều gì tích cực và liên quan đến lẽ thật, trong lòng họ sẽ cảm thấy thù hận, phản cảm, chống đối, và không muốn nghe. Thậm chí, họ còn muốn tìm chứng cứ để lên án và bôi nhọ lẽ thật. Đây là thực chất tâm tính chán ghét lẽ thật của họ.

Cũng giống như những người khác, kẻ địch lại Đấng Christ có thể đọc được lời Đức Chúa Trời, nghe được những gì Đức Chúa Trời phán và trải nghiệm được công tác mà Đức Chúa Trời làm. Nhìn từ bề ngoài, có vẻ họ cũng có thể hiểu được nghĩa trên mặt chữ của lời Đức Chúa Trời, biết Đức Chúa Trời phán gì, và biết những lời này cho phép con người đi con đường đúng đắn và làm người tốt. Tuy nhiên, những điều này vẫn chỉ dừng lại trên lý thuyết. Dừng lại trên lý thuyết nghĩa là sao? Cũng giống như việc có người cho rằng một loại lý thuyết trong sách là hay, nhưng ngay khi họ đối chiếu với cuộc sống hiện thực và nhìn những trào lưu tà ác, sự bại hoại của nhân loại và các nhu cầu khác nhau của toàn nhân loại, họ phát hiện những lời này không thực tế, không ăn nhập với cuộc sống hiện thực, không thể giúp con người thích ứng hay đi theo các trào lưu tà ác và xã hội tà ác này. Do đó, họ cảm thấy những lời này hay thì có hay, nhưng cũng chỉ có thể nói ngoài miệng nhằm thỏa mãn nguyện vọng và ảo tưởng của nhân loại về những điều tốt đẹp. Ví dụ, nếu một người thích địa vị, muốn làm quan, muốn được đề cao và sùng bái giữa mọi người, thì họ phải dựa vào những thủ đoạn không bình thường như nói dối, thể hiện bản thân, chèn ép người khác, v.v. để đạt được mục tiêu này. Tuy nhiên, đây lại chính là những gì mà lẽ thật định tội. Lẽ thật định tội và phủ nhận những dã tâm và dục vọng này của con người. Trong cuộc sống hiện thực, người ta cho rằng xuất sắc hơn người là chính đáng, nhưng những nhu cầu này ở chỗ Đức Chúa Trời và ở trước lẽ thật lại bị định tội. Do đó, những nhu cầu này không khả thi trong nhà Đức Chúa Trời, không có chỗ phát huy và không có không gian thực hiện. Nhưng liệu loại người như kẻ địch lại Đấng Christ sẽ từ bỏ sao? (Thưa, họ sẽ không từ bỏ.) Đúng vậy, họ sẽ không từ bỏ. Ngay khi kẻ địch lại Đấng Christ thấy được điều này, họ sẽ nghĩ: “Mình hiểu rồi. Hóa ra lẽ thật khiến người ta quên mình, từ bỏ bản thân, khoan dung và rộng lượng, không còn cái tôi và sống vì người khác. Đây là lẽ thật”. Sau khi có định nghĩa về lẽ thật như vậy, thì họ nảy sinh hứng thú hay sự phản cảm đối với lẽ thật? Họ nảy sinh sự phản cảm đối với lẽ thật và phản cảm đối với Đức Chúa Trời. Họ nói: “Đức chúa trời lúc nào cũng giảng về lẽ thật, ngài lúc nào cũng phơi bày những thứ ô uế như dã tâm và dục vọng của con người, cũng như những gì nằm sâu trong linh hồn con người. Có vẻ như đức chúa trời thông công về lẽ thật là nhằm mục đích lấy đi sự mưu cầu địa vị, dã tâm và dục vọng của con người. Lúc đầu, tôi còn tưởng rằng đức chúa trời có thể thỏa mãn những dục vọng của con người, thỏa mãn nguyện vọng và mộng tưởng của họ, cũng như khiến họ cầu được ước thấy. Tôi không ngờ đức chúa trời lại là một vị đức chúa trời như vậy, xem ra ngài cũng thường thôi. Bên trong tôi tràn đầy dã tâm và dục vọng: Liệu đức chúa trời có thể thích một người như tôi không? Xét từ những lời đức chúa trời đã phán xưa nay, và đọc giữa những hàng chữ của lời ngài, thì đức chúa trời không thích và cũng không thể hòa hợp với những người như tôi. Dường như tôi cũng không thể hòa hợp với một đức chúa trời thực tế như vậy. Tại sao tôi lại cảm thấy khó chịu đến thế với những lời ngài phán, những việc ngài làm, nguyên tắc làm việc và tâm tính của ngài? Đức chúa trời bảo con người phải làm người trung thực, có lương tâm, có thể tìm kiếm, vâng phục và kính sợ ngài khi có chuyện xảy ra với họ, cũng như buông bỏ dã tâm và dục vọng. Đây là những điều mà tôi không làm được! Những gì đức chúa trời yêu cầu không những không phù hợp với quan niệm của con người mà còn không hợp tình người. Làm sao tôi tin được ngài?”. Sau khi nghĩ đi nghĩ lại như vậy, thì họ nảy sinh hảo cảm với Đức Chúa Trời hay trở nên xa cách Ngài? (Thưa, họ trở nên xa cách.) Sau một thời gian trải nghiệm, kẻ địch lại Đấng Christ ngày càng cảm thấy rằng loại người có dã tâm, dục vọng và tràn đầy hoài bão như họ không được ưa chuộng trong nhà Đức Chúa Trời, rằng ở đây họ sẽ không có đất dụng võ, và không thể phát huy hoài bão. Họ cho rằng: “Ở nhà đức chúa trời, mình luôn không thể bộc lộ tài năng. Mình không có ngày nổi danh. Họ nói rằng mình không có hiểu biết thuộc linh, rằng mình không hiểu lẽ thật, và rằng mình có tâm tính của kẻ địch lại Đấng Christ. Mình không những không được đề bạt hay trọng dụng mà còn bị định tội. Mình tạo ra vương quốc độc lập của riêng mình thì sao? Mình trừng phạt người khác thì sao? Vì mình có quyền nên mình cần làm như vậy! Ai có quyền mà không làm như vậy chứ? Mình làm chút chuyện mờ ám và gian lận khi bầu cử thì sao? Chẳng phải tất cả những người ngoại đạo đều làm vậy sao? Tại sao ở trong nhà đức chúa trời thì lại không được? Họ còn nói rằng đây là không biết xấu hổ. Làm sao họ có thể gọi đây là không biết xấu hổ chứ? Người vươn lên cao, nước chảy xuống thấp. Đây là việc chính đáng mà! Nhà đức chúa trời không thú vị gì cả. Nhưng con người trên thế giới này khá hung ác và khó chung sống. Những người trong nhà đức chúa trời vẫn tương đối thật thà hơn. Phải chi quanh quẩn ở đây mà không có đức chúa trời thì tốt biết bao nhiêu; nếu không có đức chúa trời và không có lẽ thật quản chế mọi người, mình sẽ là lão đại trong nhà đức chúa trời, là chủ, là nhà vua”. Khi thực hiện bổn phận của mình trong nhà Đức Chúa Trời, họ không ngừng trải nghiệm đủ loại chuyện, không ngừng bị tỉa sửa, và họ hoán đổi đủ loại bổn phận. Cuối cùng, họ phát hiện ra một điều. Họ nói: “Trong nhà đức chúa trời, mọi chuyện xảy đến đều được đánh giá và giải quyết bằng lẽ thật, luôn nói về lẽ thật. Đức chúa trời cũng không ngừng giảng về lẽ thật. Tôi không thể phát huy hoài bão của mình ở đây!”. Khi trải nghiệm đến mức độ này, trong lòng họ ngày càng chán ghét lẽ thật, chán ghét việc lẽ thật nắm quyền, chán ghét việc mọi điều Đức Chúa Trời làm đều là lẽ thật, và chán ghét việc tìm kiếm lẽ thật. Họ chán ghét những việc này đến mức nào? Họ thậm chí còn không muốn thừa nhận hay tiếp nhận một mặt đạo lý của lẽ thật mà họ đã thừa nhận lúc ban đầu, và trong lòng họ cảm thấy cực kỳ phản cảm. Do đó, ngay khi đến buổi nhóm họp, họ sẽ cảm thấy buồn ngủ và lo lắng. Tại sao họ lại lo lắng? Vì họ nghĩ: “Cứ ngồi là ngồi hết 3, 4 tiếng. Khi nào thì mới kết thúc đây? Mình không muốn nghe nữa!”. Có một câu có thể miêu tả tâm tình của họ, đó là “như đứng đống lửa, như ngồi đống than”. Họ phát hiện ra rằng chừng nào lẽ thật còn nắm quyền trong nhà Đức Chúa Trời, họ sẽ không bao giờ có ngày nổi danh mà sẽ mãi mãi là đối tượng bị hạn chế, định tội, bị mọi người vứt bỏ, và có bản lĩnh lớn đến đâu cũng không thể được trọng dụng. Kết quả là họ ngày càng ghê tởm lẽ thật và Đức Chúa Trời. Có người hỏi: “Tại sao họ không cảm thấy ghê tởm ngay từ đầu?”. Họ cũng cảm thấy ghê tởm ngay từ đầu, chỉ có điều lúc đó, họ còn bỡ ngỡ với mọi thứ trong nhà Đức Chúa Trời. Họ không có khái niệm gì cả. Nhưng như vậy không có nghĩa là họ không cảm thấy ghê tởm hay chán ghét. Kỳ thực lúc đó trong thực chất bản tính của họ đã là chán ghét lẽ thật, chỉ có điều bản thân họ không phát hiện ra mà thôi. Thực chất bản tính của những người này chắc chắn là chán ghét lẽ thật. Tại sao Ta lại nói vậy? Bởi vì thiên tính của họ là yêu thích sự bất nghĩa, sự tà ác, quyền thế, trào lưu tà ác, yêu thích nắm quyền, yêu thích khống chế mọi người, và yêu thích tất cả những điều tiêu cực tương tự như vậy. Xét từ những chuyện họ yêu thích này, thì việc loại người như kẻ địch lại Đấng Christ chán ghét lẽ thật là chắc chắn. Ngoài ra, xét từ sự mưu cầu của họ, họ mưu cầu địa vị, sự xuất sắc hơn người, mưu cầu việc có vầng hào quang trên đầu, việc làm thủ lĩnh giữa mọi người, mưu cầu sự uy nghiêm và quyền thế, đến đâu nói chuyện làm việc cũng có uy tín và sức mạnh, có thể khống chế mọi người. Họ mưu cầu những điều này. Đây cũng là một biểu hiện của cảm giác chán ghét lẽ thật.

– Bài bàn thêm 6: Tổng kết về phẩm chất nhân tính và thực chất tâm tính của kẻ địch lại Đấng Christ (Phần 3), Lời, Quyển 4 – Vạch rõ kẻ địch lại Đấng Christ

Biểu hiện chính của việc kẻ địch lại Đấng Christ chán ghét lẽ thật nằm ở thái độ của họ đối với lẽ thật và tất nhiên cũng thể hiện trong sinh hoạt và làm việc hằng ngày, đặc biệt là trong cách họ thực hiện bổn phận. Họ có mấy loại biểu hiện. Thứ nhất, họ không bao giờ tìm kiếm lẽ thật, cho dù trong lòng họ hiểu rõ là nên tìm kiếm lẽ thật, họ cũng không tìm kiếm. Thứ hai, họ không bao giờ thực hành lẽ thật. Vì họ không tìm kiếm lẽ thật nên làm sao mà họ thực hành được? Tìm kiếm rồi thì mới có thể hiểu được, hiểu được rồi thì mới có thể thực hành được. Họ không tìm kiếm và cũng không để ý đến nguyên tắc lẽ thật một chút nào. Thậm chí họ còn khinh thường, cảm thấy chán ghét và căm thù lẽ thật nên họ căn bản không liên quan gì đến chuyện thực hành lẽ thật. Dẫu cho có lúc hiểu được lẽ thật, thì họ cũng không thực hành. Ví dụ, khi có chuyện xảy đến với họ và những người khác nói làm thế này là tốt, thì họ nói: “Tốt cái gì chứ? Nếu tôi làm như thế thì chẳng phải ý nghĩ của tôi sẽ vô ích sao?”. Mọi người nói: “Nhà Đức Chúa Trời sẽ chịu tổn thất nếu chúng ta làm theo anh, chúng ta phải làm việc theo nguyên tắc”. Họ nói: “Nguyên tắc nào! Làm như tôi chính là nguyên tắc. Tôi nghĩ như thế nào thì đó chính là nguyên tắc!”. Đây chẳng phải là không thực hành lẽ thật hay sao? (Thưa, phải.) Một biểu hiện chính khác ở họ là họ không bao giờ đọc lời Đức Chúa Trời hay tĩnh nguyện. Một số người đến lúc bận làm việc và không có thời gian đọc lời Đức Chúa Trời, thì họ sẽ âm thầm mặc tưởng hoặc hát vài khúc thánh ca. Và nếu đã nhiều ngày không đọc lời Đức Chúa Trời, trong lòng họ sẽ cảm thấy trống rỗng. Giữa lúc bận rộn, họ sẽ tranh thủ thời gian đọc một đoạn và trau dồi bản thân, sẽ nghiền ngẫm cho đến khi họ cảm giác được sự hiện diện của Đức Chúa Trời và trong lòng họ yên ổn. Những người như vậy vẫn chưa cách Đức Chúa Trời quá xa. Trái lại, nếu có một ngày không đọc lời Đức Chúa Trời thì loại người như kẻ địch lại Đấng Christ cũng không cảm thấy khó chịu. Cho dù 10 ngày không đọc lời Đức Chúa Trời thì họ cũng không có tri giác gì. Không đọc lời Đức Chúa Trời một năm thì họ vẫn sống rất tốt như cũ, và ngay cả khi không đọc lời Đức Chúa Trời ba năm thì họ vẫn không có tri giác gì. Họ sẽ không sợ hãi hay cảm thấy trống rỗng trong lòng và vẫn sống thoải mái như thường. Trong lòng họ chán ghét lời Đức Chúa Trời kịch liệt biết bao! Một người không đọc lời Đức Chúa Trời trong một ngày là vì bận rộn, không đọc lời Đức Chúa Trời trong mười ngày cũng có thể là vì bận rộn. Tuy nhiên, nếu không đọc lời Đức Chúa Trời trong cả một tháng mà vẫn không có cảm giác gì trong lòng, thì tức là có vấn đề. Nếu một người cả năm không đọc lời Đức Chúa Trời, thì họ không chỉ không khao khát lời Đức Chúa Trời, mà còn chán ghét lẽ thật.

Một phương diện biểu hiện khác của việc loại người như kẻ địch lại Đấng Christ chán ghét lẽ thật là họ coi thường Đấng Christ. Trước đây chúng ta từng thông công về việc họ khinh thường Đấng Christ rồi. Vậy Đấng Christ đã làm gì mà họ lại có thể khinh thường Ngài? Ngài có làm hại hay gài bẫy họ, hay làm chuyện gì không như ý họ hay không? Ngài có làm tổn hại đến bất cứ lợi ích nào của họ không? Không có. Đấng Christ không có ân oán cá nhân với họ và thậm chí căn bản chưa từng gặp họ. Vậy thì sao họ có thể khinh thường Ngài? Căn nguyên xuất phát từ thực chất chán ghét lẽ thật của kẻ địch lại Đấng Christ. Một phương diện biểu hiện khác của việc kẻ địch lại Đấng Christ chán ghét lẽ thật chính là họ khinh thường thực tế của tất cả những điều tích cực. Các mặt mà thực tế của tất cả những điều tích cực bao quát rất rộng, chẳng hạn như vạn vật mà Đức Chúa Trời tạo ra và quy luật của chúng, các sinh vật khác nhau và quy luật sinh tồn của chúng, và chủ yếu là các loại quy luật sinh tồn của thể sự sống là con người. Ví dụ, sinh lão bệnh tử là những chuyện gần gũi nhất với cuộc sống của con người. Khi những người bình thường già đi, thì chân họ yếu, sức khỏe họ kém, mắt mờ, tai lãng, răng lung lay. Họ cảm thấy mình phải thích ứng với tuổi già. Đức Chúa Trời tể trị tất cả những việc này, và không ai có thể đi ngược lại quy luật tự nhiên này. Những người bình thường có thể thừa nhận và tiếp nhận tất cả những chuyện này. Tuy nhiên, bất luận một người sống đến bao nhiêu tuổi hay sức khỏe của họ ra sao, thì có một số việc sẽ không thay đổi, chẳng hạn như cách họ nên thực hiện bổn phận của mình, vị trí họ nên đảm nhiệm, và thái độ họ nên có khi thực hiện bổn phận. Mà loại người như kẻ địch lại Đấng Christ lại không phục. Họ nói: “Tôi là ai chứ? Tôi không thể già đi được. Lúc nào tôi cũng phải khác với những người bình thường. Anh thấy tôi có già không? Có những việc mà đến tuổi này các anh không làm được nữa, nhưng tôi thì có thể. Đến năm năm mươi tuổi, chân các anh có thể sẽ yếu đi, nhưng tôi vẫn đi đứng nhanh nhẹn. Tôi còn tập vượt nóc băng tường đấy!”. Họ luôn muốn khiêu chiến với những quy luật bình thường mà Đức Chúa Trời đã tiền định này và luôn muốn phá vỡ chúng để cho mọi người thấy rằng họ khác với người bình thường, vượt xa người bình thường và họ là siêu phàm. Tại sao họ làm vậy? Đó là vì họ muốn khiêu chiến với lời Đức Chúa Trời và phủ nhận rằng lời Ngài là lẽ thật. Chẳng phải đây là một biểu hiện của thực chất chán ghét lẽ thật của những kẻ địch lại Đấng Christ hay sao? (Thưa, phải.) Còn có một phương diện khác, đó là kẻ địch lại Đấng Christ sùng bái những trào lưu tà ác và thế lực đen tối; điều này càng chứng thực rằng họ là kẻ địch của lẽ thật. Những kẻ địch lại Đấng Christ sùng bái và bội phục đến sát đất trước chính quyền của Sa-tan, trước đủ loại bản lĩnh, đạo hạnh và việc làm của tà linh trong truyền thuyết, cũng như những trào lưu tà ác và thế lực đen tối. Họ một lòng tin tưởng những điều này và chưa bao giờ nghi hoặc. Trong lòng họ không những không chán ghét mà còn tràn đầy sự ngưỡng mộ, sùng bái và ghen tị. Thậm chí trong sâu thẳm nội tâm, họ còn bám sát những điều này. Trong sâu thẳm nội tâm kẻ địch lại Đấng Christ có thái độ như vậy đối với những thứ tà ác và đen tối này. Có thể nói là họ chán ghét lẽ thật không? Chắc chắn rồi! Làm gì có ai yêu thích những thứ tà ác và đen tối này mà lại yêu thích lẽ thật được chứ? Đây là những người thuộc về thế lực tà ác và băng nhóm của Sa-tan. Tất nhiên, họ một lòng tin tưởng vào những thứ của Sa-tan, trong khi đó nội tâm họ lại tràn ngập sự phản cảm và khinh thường đối với lẽ thật và những điều tích cực.

– Bài bàn thêm 6: Tổng kết về phẩm chất nhân tính và thực chất tâm tính của kẻ địch lại Đấng Christ (Phần 3), Lời, Quyển 4 – Vạch rõ kẻ địch lại Đấng Christ

Tại sao lại gọi họ là kẻ địch lại Đấng Christ? Ý nghĩa của từ “địch lại” là gì? Nó có nghĩa là thù hằn và thù hận. Nó có nghĩa là thù hằn Đấng Christ, thù hằn lẽ thật và thù hằn Đức Chúa Trời. “Thù hằn” nghĩa là gì? Nó có nghĩa là đứng về phía đối lập, xem ngươi như kẻ thù, giống như tràn đầy thâm thù đại hận; nó có nghĩa là không đội trời chung với ngươi. Đó chính là tâm thái của kẻ địch lại Đấng Christ đối với Đức Chúa Trời. Những người thù hận Đức Chúa Trời như thế thì có thái độ gì đối với lẽ thật? Họ có thể yêu thích lẽ thật được không? Họ có thể tiếp nhận lẽ thật được không? Chắc chắn là không. Vì thế, những người đứng đối lập với Đức Chúa Trời là người thù hận lẽ thật. Biểu hiện thứ nhất ở họ chính là chán ghét lẽ thật và thù hận lẽ thật. Ngay khi họ nghe lẽ thật hoặc lời Đức Chúa Trời, trong lòng họ liền có sự thù hận, và cứ ai đọc lời Đức Chúa Trời cho họ, mặt họ liền tỏ vẻ tức giận và phẫn nộ, như thể người ta đọc lời Đức Chúa Trời cho ma quỷ nghe khi rao truyền phúc âm vậy. Trong lòng những người chán ghét lẽ thật và thù hận lẽ thật cảm thấy chán ghét tột cùng đối với lời Đức Chúa Trời và lẽ thật, thái độ của họ là chống đối, thậm chí họ có thể thù hận bất cứ ai đọc lời Đức Chúa Trời cho họ hoặc thông công về lẽ thật với họ, xem người đó như kẻ thù. Họ vô cùng chán ghét các loại lẽ thật và những điều tích cực. Tất cả những lẽ thật như thuận phục Đức Chúa Trời, trung thành làm bổn phận, làm người trung thực, mưu cầu lẽ thật trong mọi sự, v.v. – họ có một chút khao khát hoặc yêu thích về mặt ý muốn chủ quan nào không? Không, không hề có một chút nào. Vì thế, với thực chất bản tính như vậy của mình thì họ đang đứng ở phía đối lập với Đức Chúa Trời và lẽ thật rồi. Không nghi ngờ gì nữa, dạng người này trong thâm tâm không yêu thích lẽ thật hay bất kỳ điều tích cực nào; trong thâm tâm họ thậm chí còn cảm thấy chán ghét lẽ thật và thù hận lẽ thật. Chẳng hạn như người ở vị trí lãnh đạo phải có khả năng tiếp nhận những ý kiến khác nhau của các anh chị em, phải có thể mở lòng và phơi bày chính mình với các anh chị em, có thể tiếp nhận sự chỉ trích của họ, và không được khẳng định địa vị của mình. Kẻ địch lại Đấng Christ sẽ nói như thế nào về hết thảy những cách thực hành đúng đắn này? Họ sẽ nói: “Nếu tôi nghe theo các ý kiến của các anh chị em, thì tôi có còn là lãnh đạo nữa không? Tôi còn có địa vị và uy tín nữa không? Nếu không có uy tín thì tôi làm được công việc gì chứ?”. Đây chính là kiểu tâm tính của một kẻ địch lại Đấng Christ; họ không tiếp nhận lẽ thật dù chỉ một chút nào, và cách thực hành càng đúng đắn, họ càng chống đối. Họ không thừa nhận rằng làm theo nguyên tắc là thực hành lẽ thật. Họ nghĩ thực hành lẽ thật là gì? Họ nghĩ rằng họ phải sử dụng âm mưu, thủ đoạn và bạo lực đối với hết thảy mọi người, chứ không phải dựa trên lời Đức Chúa Trời, lẽ thật và tình yêu thương. Mọi phương thức và con đường của họ đều tà ác. Tất cả những điều này đều hoàn toàn đại diện cho thực chất bản tính của loại người như kẻ địch lại Đấng Christ. Những ý định và động cơ, tư tưởng và quan điểm mà họ thường xuyên bộc lộ đều là tâm tính chán ghét và thù hận lẽ thật, đây chính là thực chất bản tính của kẻ địch lại Đấng Christ. Vậy đứng đối lập với lẽ thật và Đức Chúa Trời nghĩa là gì? Nó có nghĩa là thù hận lẽ thật và những điều tích cực. Chẳng hạn như khi có người nói: “Là loài thọ tạo thì nên làm tốt bổn phận của loài thọ tạo. Dù Đức Chúa Trời có phán gì, con người cũng nên thuận phục, vì chúng ta là loài thọ tạo”, thì kẻ địch lại Đấng Christ nghĩ thế nào? “Thuận phục ư? Việc tôi là con người thọ tạo không sai, nhưng thuận phục thì còn tùy tình huống. Trước hết, trong đó phải có chút lợi ích cho tôi, tôi không thể chịu thiệt thòi, và lợi ích của tôi phải được đặt lên hàng đầu. Nếu có phần thưởng hoặc phước lành lớn lao để đạt được thì tôi có thể thuận phục, nhưng nếu không có phần thưởng và không có đích đến, thì tại sao tôi phải thuận phục? Như vậy thì tôi không thể thuận phục được”. Đây chính là thái độ không tiếp nhận lẽ thật. Sự thuận phục Đức Chúa Trời của họ có điều kiện, và nếu điều kiện của họ không được đáp ứng, thì không những không thuận phục, mà họ còn có thể phản kháng và chống đối Đức Chúa Trời. Chẳng hạn như Đức Chúa Trời yêu cầu con người phải làm người trung thực, nhưng những kẻ địch lại Đấng Christ này lại tin rằng chỉ có kẻ ngu mới làm người trung thực, người khôn thì không làm người trung thực. Thực chất của thái độ như vậy là gì? Đó chính là thù hận lẽ thật. Đó chính là thực chất của kẻ địch lại Đấng Christ, và thực chất của họ quyết định con đường họ đi, con đường họ đi quyết định mọi việc họ làm.

– Mục 1. Họ lung lạc lòng người, Lời, Quyển 4 – Vạch rõ kẻ địch lại Đấng Christ

Xét từ thực chất bản tính của kẻ địch lại Đấng Christ, họ là người căm thù lẽ thật, vậy thì thực chất bản tính căm thù lẽ thật này sẽ được bộc lộ như thế nào? Đó là ngay khi đọc lời Đức Chúa Trời, họ sẽ thấy ác cảm, sẽ buồn ngủ, vừa đọc lời Đức Chúa Trời thì họ sẽ bộc lộ ra đủ mọi thần thái, bộ dạng ma quỷ như khinh thường, không kiên nhẫn, không muốn nghe. Nhìn bề ngoài thì họ đang làm bổn phận, họ cũng thừa nhận mình đi theo Đức Chúa Trời, vậy thì tại sao vừa mới thông công về lẽ thật và về lời Đức Chúa Trời thì họ liền không thật thà? Sao họ lại ngồi không yên? Dường như là có lưỡi kiếm sắc bén trong lời Đức Chúa Trời. Lời Đức Chúa Trời đã đâm chọt gì họ rồi sao? Đã định tội họ rồi sao? Không có. Đa phần những lời này đều là để chu cấp cho con người, để sau khi con người nghe thì có thể tỉnh ngộ, có đường sống, để con người có thể sống lại, sống có hình tượng con người. Vậy tại sao có một số người vừa nghe những lời này thì đã trở nên dị thường? Họ chính là ma quỷ hiện hình. Ngươi nói về thần học, về tà thuyết và luận điệu sai trái, về “Sách Khải Huyền” thì họ không thấy ác cảm, thậm chí khi ngươi nói về việc làm người thật thà, làm người dễ dãi hay bất cứ câu chuyện anh hùng nào thì họ cũng không thấy ác cảm. Ngay khi nghe thấy người khác đọc lời Đức Chúa Trời thì họ sẽ thấy ác cảm, sẽ đứng dậy và muốn rời đi. Nếu ngươi khuyến khích họ và bảo họ cố gắng nghe, họ sẽ trở mặt, mắt họ đỏ ngầu lên. Tại sao người như vậy thì không nghe lọt lời Đức Chúa Trời? Vừa nghe thấy lời Đức Chúa Trời thì họ sẽ ngồi không yên, tại sao lại như vậy? Điều này chứng tỏ linh bên trong họ không bình thường, linh này chán ghét lẽ thật, đối địch với Đức Chúa Trời. Chỉ cần vừa nghe lời Đức Chúa Trời thì trong lòng họ sẽ bực bội, con quỷ bên trong họ sẽ làm ầm ĩ lên, thế là họ không thể ngồi yên được nữa. Đây chính là thực chất của kẻ địch lại Đấng Christ. Vì vậy, xét từ bề ngoài, kẻ địch lại Đấng Christ xem thường những lời Đức Chúa Trời không phù hợp với quan niệm của mình. Trên thực tế thì thế nào là không phù hợp với quan niệm? Rõ ràng là họ lên án những lời này, không thừa nhận những lời này là đến từ Đức Chúa Trời, không thừa nhận những lời này là lẽ thật, là con đường sự sống cứu rỗi con người. Không phù hợp với quan niệm chỉ đơn giản là lý do thoái thác, là hiện tượng bề ngoài. Thế nào gọi là không phù hợp với quan niệm? Con người không ai có quan niệm với tất cả những lời Đức Chúa Trời đã phán sao? Ai cũng có thể xem đó là lời Đức Chúa Trời, là lẽ thật để tiếp nhận sao? Không phải, người nào cũng ít nhiều, ở một mức độ lớn nhỏ mà có một số suy nghĩ, quan niệm hoặc là quan điểm xung đột, mâu thuẫn với lời Đức Chúa Trời. Nhưng đa phần mọi người đều có lý tính bình thường, lý tính này sẽ có thể giúp họ giải quyết kiểu thái độ khi tiếp cận lời Đức Chúa Trời không phù hợp với quan niệm của mình. Lý tính của họ sẽ nói với họ rằng: “Cho dù không hợp với quan niệm của mình thì đây cũng là lời Đức Chúa Trời. Cho dù không phù hợp với quan niệm của mình, mình không sẵn lòng nghe, cảm thấy không đúng, và cảm thấy xung đột với ý nghĩ của mình, thì những lời này vẫn là lẽ thật. Mình phải từ từ tiếp nhận, đến một ngày mình nhận biết được rồi, thì mình sẽ buông bỏ được quan niệm”. Lý tính của ngươi bảo ngươi rằng trước hết phải buông bỏ quan niệm của mình. Quan niệm của ngươi không phải là lẽ thật, quan niệm của ngươi không thể thay thế lời Đức Chúa Trời; lý tính của ngươi bảo rằng ngươi phải có thái độ thuận phục, trung thực để tiếp nhận lời Đức Chúa Trời, không được ôm lấy quan niệm và quan điểm của mình mà chống đối lời Đức Chúa Trời. Như vậy, khi ngươi nghe thấy lời Đức Chúa Trời, điều nào phù hợp với quan niệm của mình thì ngươi sẽ có thể tiếp nhận, có thể ngồi xuống yên tĩnh mà lắng nghe, còn điều nào không phù hợp với quan niệm của mình thì ngươi cũng có thể tìm kiếm cách giải quyết, đạt đến việc buông bỏ được quan niệm của mình và tương hợp với Đức Chúa Trời. Đây là biểu hiện bình thường của đa số những người có lý tính. Nhưng cái không phù hợp với quan niệm của kẻ địch lại Đấng Christ thì không phải là cái không phù hợp với quan niệm của một người bình thường. Cái không phù hợp với quan niệm của họ là cái có vấn đề nghiêm trọng, là một thứ thuộc về thực chất tâm tính của Sa-tan hoàn toàn trái ngược với việc làm và lời phán của Đức Chúa Trời, với thực chất và tâm tính của Ngài. Cái không phù hợp với quan niệm của họ chính là sự lên án, báng bổ, chế nhạo lời Đức Chúa Trời. Họ cho rằng những thứ ngôn ngữ nhân loại thông tục và dễ hiểu mà Đức Chúa Trời phán này không phải là lẽ thật, cũng không thể đạt đến kết quả cứu rỗi con người. Đây chính là ý nghĩa chính xác của cái không phù hợp với quan niệm của kẻ địch lại Đấng Christ. Vậy thì thực chất của cái không phù hợp với quan niệm này rốt cuộc là gì? Trên thực tế, đó chính là sự lên án, phủ nhận và báng bổ đối với Đức Chúa Trời.

– Mục 10. Họ xem thường lẽ thật, ngang nhiên vi phạm các nguyên tắc và phớt lờ những sự sắp xếp của nhà Đức Chúa Trời (Phần 5), Lời, Quyển 4 – Vạch rõ kẻ địch lại Đấng Christ

Nhóm những kẻ địch lại Đấng Christ có bản chất chán ghét lẽ thật, mà tất cả những lời Đức Chúa Trời bày tỏ đều là lẽ thật, là những lời mà trong lòng họ triệt để ác cảm, họ không nguyện ý nghe, cũng không nguyện ý tiếp nhận. Những lời vạch rõ và phán xét của Đức Chúa Trời đối với nhân loại đều là lời định tội những kẻ địch lại Đấng Christ và những kẻ ác này, đối với họ, những lời này đều là những lời định tội, phán xét và rủa sả, khiến họ cảm thấy khó chịu và không thoải mái trong lòng. Trong lòng họ nghĩ gì? “Những lời mà đức chúa trời phán này đều đang phán xét và định tội tôi. Xem ra một người như tôi thì không thể được cứu rỗi; nói cách khác, tôi là cái thứ bị đào thải và vứt bỏ. Nếu không còn hy vọng được cứu rỗi thì tôi tin đức chúa trời có ý nghĩa gì nữa? Nhưng trên thực tế thì ngài vẫn là đức chúa trời, là xác thịt mà đức chúa trời nhập thể, ngài còn phán nhiều lời và có nhiều người đi theo như vậy. Tôi phải làm sao bây giờ?”. Họ phát cáu vì chuyện này; nếu họ không đạt được thứ gì thì cũng không muốn cho người khác đạt được thứ đó. Nếu người khác có thể đạt được thứ gì đó mà họ lại không đạt được, thì trong lòng họ sẽ ghét cay ghét đắng và không được vui. Họ hy vọng rằng Đức Chúa Trời nhập thể này không phải là Đức Chúa Trời, rằng công tác mà Ngài làm này là giả và không phải do Đức Chúa Trời làm. Như vậy thì trong lòng họ sẽ cảm thấy cân bằng và vấn đề sẽ được giải quyết từ gốc rễ. Họ nghĩ thầm: “Nếu người này không phải là đức chúa trời nhập thể, thì chẳng phải những người đi theo ngài đều bị lừa dối sao? Nếu như vậy thì sớm muộn gì những người này cũng sẽ giải tán. Nếu họ giải tán và không ai trong số họ đạt được gì, thì dù cho không đạt được gì, tôi vẫn yên tâm thoải mái và cảm thấy cân bằng, không phải sao?”. Đây là tâm tư của họ; họ không đạt được gì nên cũng không muốn người khác đạt được. Biện pháp tốt nhất để không cho người khác đạt được bất kỳ điều gì, chính là phủ nhận Đấng Christ, phủ nhận thực chất của Ngài, phủ nhận công tác mà Ngài thực hiện, và phủ nhận toàn bộ những lời mà Ngài phán. Như vậy thì họ sẽ không bị định tội, sẽ cam tâm và vững vàng với việc không đạt được gì, không cần phải nghĩ đến chuyện này nữa. Thực chất bản tính của loại người địch lại Đấng Christ là như vậy. Vậy họ có quan niệm về Đấng Christ không? Khi có quan niệm thì họ có giải quyết không? Họ có thể buông bỏ chúng được không? Họ không thể. Những quan niệm của họ nảy sinh như thế nào? Họ rất dễ nảy sinh quan niệm: “Khi nói chuyện với ngài, tôi sẽ nghiên cứu ngài, xem ngài phán những lời này có động cơ gì, và chúng đến từ đâu. Chúng là do ngài nghe được, học được, hay là có ai chỉ thị cho ngài phán? Có phải là có người nào đó đã phản ánh hoặc tố cáo với ngài không? Ngài đang vạch trần ai vậy?”. Họ nghiên cứu như vậy đấy. Vậy họ có thể hiểu lẽ thật không? Họ không bao giờ hiểu được lẽ thật; trong lòng họ chống đối lẽ thật. Họ chán ghét lẽ thật, chống đối và căm ghét lẽ thật, họ đến nghe giảng đạo với thực chất bản tính như vậy đấy. Ngoài các lý luận và đạo lý ra, tất cả những gì họ nghe được chỉ là những quan niệm. Những quan niệm gì vậy? “Đấng christ phán lời như vậy đấy, có lúc ngài còn kể chuyện cười; chuyện này chẳng ngoan đạo gì cả! Có lúc ngài còn nói câu nói bỏ lửng; chuyện này không nghiêm túc gì cả! Lời phán của ngài cũng không phải là lưu loát, trình độ văn hóa của ngài cũng không được cao! Có lúc ngài luôn phải cân nhắc và suy nghĩ cách dùng từ, phán lời, ngài đã học đại học chưa? Có lúc ngài phán lời nhằm vào đối tượng nào đó, là nhằm vào ai vậy? Có phải là có ai đã tố cáo rồi không? Đó là ai? Tại sao đấng christ luôn trách móc tôi khi phán lời? Có phải ngài nhìn chằm chằm và quan sát tôi suốt cả ngày không? Có phải ngài ngẫm nghĩ về mọi người cả ngày không? Trong lòng đấng christ nghĩ gì thế? Lời phán của đức chúa trời nhập thể không chắc chắn và có trọng lượng giống lời phán tựa như sét đánh của đức chúa trời trên trời – tại sao những gì ngài biểu hiện ra ngoài nhìn thế nào cũng giống con người như vậy? Bất kể tôi nhìn như thế nào thì ngài vẫn chỉ là một con người thôi. Đức chúa trời nhập thể có yếu đuối không? Trong lòng ngài có hận con người không? Ngài có triết lý xử thế nào khi giao tiếp với mọi người không?”. Những quan niệm này có nhiều hay không? (Thưa, nhiều.) Tất cả những suy nghĩ bên trong tư tưởng của kẻ địch lại Đấng Christ đều không liên quan gì đến lẽ thật, tất cả đều là tư tưởng, lô-gích và triết lý xử thế của Sa-tan. Trong sâu thẳm nội tâm của họ tràn ngập sự tà ác, tràn ngập tình trạng và tâm tính chán ghét lẽ thật. Họ đến để nghiên cứu Đức Chúa Trời chứ không phải để tìm kiếm hay đạt được lẽ thật. Họ nảy sinh quan niệm bất cứ lúc nào và bất cứ nơi đâu, khi quan sát cũng như khi nghiên cứu, họ đều nảy sinh quan niệm. Quan niệm thành hình khi họ xét đoán và lên án, họ giữ chặt chúng trong lòng. Khi nhìn thấy mặt nhân tính của Đức Chúa Trời nhập thể, họ nảy sinh quan niệm. Khi nhìn thấy mặt thần tính của Ngài, họ nảy sinh sự hiếu kỳ và kinh ngạc, do đó họ cũng nảy sinh quan niệm. Thái độ của họ đối với Đấng Christ và đối với xác thịt mà Đức Chúa Trời nhập thể không phải là thái độ thuận phục hay thật lòng tiếp nhận từ sâu thẳm nội tâm. Thay vào đó, họ đứng đối diện với Đấng Christ, xem chừng, nghiên cứu ánh mắt, tâm tư và cử chỉ của Ngài, thậm chí quan sát, nghiên cứu mỗi một biểu cảm của Ngài, lắng nghe mỗi một loại giọng điệu, ngữ khí, cách dùng từ khi Ngài phán và hết thảy những gì được chỉ ra trong lời phán của Ngài, v.v.. Khi kẻ địch lại Đấng Christ xem chừng và nghiên cứu Đấng Christ, thái độ của họ không phải là có ý định muốn tìm kiếm được và hiểu được lẽ thật, để sau đó có thể tiếp nhận Đấng Christ là Đức Chúa Trời của họ, tiếp nhận Đấng Christ là lẽ thật và trở thành sự sống của họ. Hoàn toàn ngược lại, họ muốn nghiên cứu con người này, nghiên cứu một cách thấu đáo và rõ ràng. Họ nghiên cứu để hiểu điều gì? Họ nghiên cứu xem người này rốt cuộc giống Đức Chúa Trời ở chỗ nào, nếu Ngài thực sự giống Đức Chúa Trời thì họ sẽ tiếp nhận Ngài. Nếu họ nghiên cứu thế nào mà Ngài vẫn không giống Đức Chúa Trời, thì họ sẽ quyết một lòng, tiếp tục giữ quan niệm về Đức Chúa Trời nhập thể, hoặc là họ cảm thấy không còn hy vọng được phước lành nữa, nên họ tìm cơ hội nhanh chóng rời đi.

Kẻ địch lại Đấng Christ nảy sinh quan niệm về xác thịt mà Đức Chúa Trời nhập thể là chuyện rất bình thường. Bởi vì thực chất kẻ địch lại Đấng Christ và thực chất chán ghét lẽ thật của họ, nên họ không có khả năng buông bỏ quan niệm của mình. Khi không có chuyện gì xảy ra, họ đọc sách lời Đức Chúa Trời và xem những lời này là Đức Chúa Trời, nhưng khi tiếp xúc với Đức Chúa Trời nhập thể, vừa thấy Ngài không giống Đức Chúa Trời, thì họ ngay lập tức nảy sinh quan niệm và thái độ cũng khác đi. Khi không tiếp xúc với Đức Chúa Trời nhập thể, họ chỉ cầm sách lời Đức Chúa Trời và xem lời Ngài là Đức Chúa Trời, họ vẫn có thể mang một chút ảo tưởng mơ hồ và ý định nhận phước lành mà miễn cưỡng ra chút sức, làm một ít bổn phận và đảm đương một vai trò nào đó trong nhà Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, ngay khi họ tiếp xúc với xác thịt mà Đức Chúa Trời nhập thể, đầu óc họ toàn là quan niệm. Ngay cả khi họ không bị tỉa sửa, thì tinh thần nhiệt huyết thực hiện bổn phận của họ vẫn có thể suy giảm đáng kể. Kẻ địch lại Đấng Christ tiếp cận lời Đức Chúa Trời và xác thịt mà Đức Chúa Trời nhập thể như thế đấy. Họ thường tách lời Đức Chúa Trời ra khỏi xác thịt mà Đức Chúa Trời nhập thể, xem lời Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời và xác thịt mà Đức Chúa Trời nhập thể là con người. Khi xác thịt mà Đức Chúa Trời nhập thể không phù hợp với quan niệm của họ, hoặc làm trái với quan niệm của họ, thì họ nhanh chóng đến trước lời Đức Chúa Trời mà cầu nguyện-đọc lời Đức Chúa Trời, áp chế quan niệm của mình một cách gượng ép và chặn chúng lại. Sau đó, họ thờ phượng lời Đức Chúa Trời như thể thờ phượng chính Đức Chúa Trời, cứ như là những quan niệm của họ đã được giải quyết rồi. Trên thực tế, trong sâu thẳm nội tâm của họ, sự không phục và khinh bỉ đối với Đấng Christ không được giải quyết chút nào. Trong việc tiếp cận Đấng Christ, kẻ địch lại Đấng Christ không ngừng nảy sinh quan niệm, hơn nữa còn cố giữ chặt chúng, mãi đến khi chết. Khi không có quan niệm, họ nghiên cứu và phân tích; khi có quan niệm, họ không chỉ nghiên cứu, phân tích mà còn cố giữ chặt chúng. Họ có quan niệm nhưng lại không giải quyết, cũng không tìm kiếm lẽ thật; họ cho rằng bản thân mình đúng, chẳng phải là họ thuộc về Sa-tan sao? (Thưa, phải.) Đây là những biểu hiện của kẻ địch lại Đấng Christ khi họ có quan niệm về Đức Chúa Trời nhập thể.

– Mục 10. Họ xem thường lẽ thật, ngang nhiên vi phạm các nguyên tắc và phớt lờ những sự sắp xếp của nhà Đức Chúa Trời (Phần 3), Lời, Quyển 4 – Vạch rõ kẻ địch lại Đấng Christ

Đức Chúa Trời đã phán rất nhiều lời và làm rất nhiều việc, bất kể lời Ngài phán thực tế đến đâu, có tính xây dựng cho con người đến đâu, và con người cần phải hiểu lẽ thật một cách cấp bách đến đâu, thì kẻ địch lại Đấng Christ đều không cảm thấy hứng thú và không thèm để tâm đến. Hơn nữa, Đức Chúa Trời càng phán và càng làm công tác cụ thể thì trong lòng họ càng có ác cảm, cáu bẳn và chống đối. Họ thậm chí sẽ lên án, báng bổ Đức Chúa Trời và làm ầm ĩ với Ngài: “Sự toàn năng của ngài chỉ nằm trong vài lời nói này thôi sao? Ngài sẽ chỉ bày tỏ lời thôi hay sao? Nếu không phán lời thì ngài sẽ không toàn năng sao? Nếu như ngài toàn năng, vậy thì đừng phán lời, đừng thông qua việc phán lời, thông công về lẽ thật hay cung ứng lẽ thật cho con người để giúp chúng con có được sự sống và đạt được sự biến đổi tâm tính. Nếu ngài cho tất cả chúng con biến thành thiên sứ và thành sứ giả của ngài chỉ sau một đêm, vậy thì ngài mới toàn năng!”. Trong quá trình Đức Chúa Trời phán lời và thực hiện công tác của ngài, bản tính của kẻ địch lại Đấng Christ bộc lộ và bị tỏ lộ, từng chút một và không chút che giấu. Hơn nữa, thực chất chán ghét và chống đối lẽ thật của họ cũng hoàn toàn bị bộc lộ. Kẻ địch lại Đấng Christ xem thường thân phận và thực chất của Đức Chúa Trời, tâm tính và thực chất này của họ cũng bị tỏ lộ và bại lộ từng chút một, theo thời gian và theo sự tiến tới không ngừng nghỉ của Đức Chúa Trời trong công tác của Ngài. Kẻ địch lại Đấng Christ mưu cầu những thứ mơ hồ, mưu cầu được thấy những dấu kỳ và phép lạ; dưới sự chi phối của dã tâm và dục vọng vốn không phù hợp với thực tế này, bản tính chán ghét và thù hận lẽ thật của họ bị phơi bày ra ánh sáng. Ngược lại, người thực sự mưu cầu thực tế và lẽ thật, tin tưởng và yêu thích những điều tích cực, thì thấy được sự toàn năng của Đức Chúa Trời trong quá trình công tác và phán lời của Ngài. Những gì mà những người này có thể thấy được, đạt được và nhận biết được chính xác là những gì mà kẻ địch lại Đấng Christ mãi mãi không thể nhận biết và không thể đạt được. Kẻ địch lại Đấng Christ cho rằng con người muốn đạt được sự sống từ Đức Chúa Trời thì phải có những dấu kỳ và phép lạ. Họ cho rằng nếu không có những dấu kỳ và phép lạ, chỉ từ lời Đức Chúa Trời mà đạt được sự sống, lẽ thật, sự biến đổi tâm tính và sự cứu rỗi, thì đây là chuyện không thể. Đối với kẻ địch lại Đấng Christ, chuyện này vĩnh viễn không thể xảy ra và vô căn cứ. Cho nên, họ không ngại chờ đợi và khẩn cầu trong lòng, với hy vọng rằng Đức Chúa Trời sẽ làm những dấu kỳ và phép lạ, làm phép lạ cho họ, bằng không thì sự toàn năng của Ngài sẽ không tồn tại. Ngụ ý là, nếu sự toàn năng của Đức Chúa Trời không tồn tại thì Đức Chúa Trời lại càng không tồn tại. Đây là lô-gích của kẻ địch lại Đấng Christ. Họ lên án sự công chính của Đức Chúa Trời và sự toàn năng của Ngài.

– Mục 10. Họ xem thường lẽ thật, ngang nhiên vi phạm các nguyên tắc và phớt lờ những sự sắp xếp của nhà Đức Chúa Trời (Phần 1), Lời, Quyển 4 – Vạch rõ kẻ địch lại Đấng Christ

Đối với sự công chính và toàn năng trong thực chất tâm tính của Đức Chúa Trời, kẻ địch lại Đấng Christ không thừa nhận, cũng không tin chút nào, chuyện nhận thức thì càng khỏi nói đến. Đương nhiên, họ càng khó tin, thừa nhận và nhận biết đối với sự thánh khiết và độc nhất vô nhị của Đức Chúa Trời. Cho nên, khi Đức Chúa Trời đề xuất rằng Ngài sẽ khiến con người làm người trung thực, làm một loài thọ tạo có tinh thần thực tế và có thể giữ vững cương vị của mình, thì trong lòng kẻ địch lại Đấng Christ nảy sinh ý nghĩ, cũng nảy sinh một loại thái độ và cảm xúc. Họ nói rằng: “Không phải là đức chúa trời là cao quý sao? Không phải ngài là tối cao sao? Vậy thì, những yêu cầu mà ngài đề xuất với con người phải cao cấp và đẳng cấp. Tôi còn tưởng đức chúa trời rất thần bí, không ngờ rằng ngài chỉ đề xuất yêu cầu vụn vặt như vậy đối với con người, như vậy có được coi là lẽ thật không? Yêu cầu này thì quá đơn giản rồi! Yêu cầu của đức chúa trời nên được nâng cao lên mới đúng; con người phải làm siêu nhân, vĩ nhân và làm người có năng lực, đây mới là điều mà đức chúa trời nên yêu cầu con người làm. Đức chúa trời yêu cầu con người làm người trung thực, rốt cuộc thì đây có phải là công tác của ngài không? Đây chẳng phải là giả mạo sao?”. Trong sâu thẳm nội tâm, kẻ địch lại Đấng Christ không chỉ chống đối lẽ thật, mà đồng thời, họ còn nảy sinh sự báng bổ. Đây chẳng phải là xem thường lẽ thật sao? Đối với yêu cầu của Đức Chúa Trời, họ khịt mũi khinh bỉ, không thèm ngó đến. Họ dùng một loại thái độ khinh mạn, phớt lờ, mỉa mai, chế giễu mà định nghĩa và tiếp cận yêu cầu của Ngài. Có thể thấy rằng thực chất tâm tính của kẻ địch lại Đấng Christ thật xấu xí, họ không thể tiếp nhận những sự vật hay những câu nói chân thật, đẹp đẽ và thực tế. Thực chất của Đức Chúa Trời là chân thật và thực tế, yêu cầu mà Ngài đề xuất với con người là phù hợp với những gì con người cần. Yêu cầu “cao cấp và đẳng cấp” mà kẻ địch lại Đấng Christ đề xuất là gì vậy? Là đao to búa lớn giả tạo và rỗng tuếch; nó làm bại hoại con người và mê hoặc họ, khiến họ sa đọa và rời xa Đức Chúa Trời. Còn lẽ thật mà Đức Chúa Trời bày tỏ và sự sống của Ngài thì thành tín, đáng mến và thực tế. Sau khi con người đã trải nghiệm và thể nghiệm lời Đức Chúa Trời một khoảng thời gian, họ sẽ phát hiện rằng: chỉ có sự sống của Đức Chúa Trời là đáng mến nhất, chỉ có lời Ngài mới có thể thay đổi con người, có thể làm sự sống của họ và là điều họ cần; còn những luận điệu và câu nói “cao cấp và đẳng cấp” mà Sa-tan và kẻ địch lại Đấng Christ đưa ra lại hoàn toàn trái ngược với sự chân thật và thực tế trong những gì mà Đức Chúa Trời yêu cầu con người. Cho nên, dựa trên thực chất như vậy của kẻ địch lại Đấng Christ, họ tuyệt đối không thể tiếp nhận sự thánh khiết và độc nhất vô nhị của Đức Chúa Trời. Họ tuyệt đối không thể nào thừa nhận những điều này. Đối với đủ mọi phương diện của tâm tính bại hoại và thực chất bại hoại của con người mà Đức Chúa Trời vạch trần – là cương ngạnh, kiêu ngạo, giả dối, tà ác, chán ghét lẽ thật và có tâm tính hung ác – kẻ địch lại Đấng Christ đều không tiếp nhận chút nào. Về sự phán xét và quở trách nghiêm khắc của Đức Chúa Trời đối với con người, kẻ địch lại Đấng Christ chẳng những không thể từ trong chuyện này mà nhận biết được sự thánh khiết và đáng mến của Đức Chúa Trời, ngược lại, trong lòng họ chán ghét và chống đối những lời mà Đức Chúa Trời phán này. Mỗi khi đọc những lời mà Đức Chúa Trời hành phạt, phán xét và vạch trần tâm tính bại hoại của con người, họ thù hận trong lòng và muốn chửi bới. Nếu có ai nói họ là người kiêu ngạo, cương ngạnh, chán ghét lẽ thật và tà ác, thì họ sẽ tranh cãi và lôi tổ tiên của người đó ra mà chửi; nếu có ai vạch trần thực chất bại hoại của họ và lên án họ, thì giống như là muốn lấy mạng họ vậy – họ tuyệt đối sẽ không tiếp nhận. Chính bởi vì kẻ địch lại Đấng Christ có thực chất như vậy và bộc lộ những điều như vậy, nên trong nhà Đức Chúa Trời và hội thánh, họ bị phân định, cô lập và tỏ lộ mà không hề hay biết. Dã tâm và dục vọng của họ thường không được thỏa mãn, nên trong lòng họ càng thêm căm ghét lời Đức Chúa Trời phán và sự tồn tại của Ngài, cũng căm ghét câu nói “lẽ thật nắm quyền trong nhà Đức Chúa Trời”. Nếu ngươi nói câu này thì họ sẽ muốn liều mạng với ngươi, trừng trị ngươi đến chết. Chẳng phải chuyện này đã cho thấy rằng kẻ địch lại Đấng Christ đối địch với Đức Chúa Trời sao? Quả thật là vậy!

– Mục 10. Họ xem thường lẽ thật, ngang nhiên vi phạm các nguyên tắc và phớt lờ những sự sắp xếp của nhà Đức Chúa Trời (Phần 1), Lời, Quyển 4 – Vạch rõ kẻ địch lại Đấng Christ

Thái độ điển hình của những kẻ địch lại Đấng Christ đối với việc bị tỉa sửa là kịch liệt từ chối tiếp nhận hay thừa nhận nó. Cho dù họ có làm bao nhiêu điều ác hay họ gây tổn hại bao nhiêu cho công tác của nhà Đức Chúa Trời và lối vào sự sống của dân được Đức Chúa Trời chọn, họ cũng không hề cảm thấy chút hối hận nào hay mắc nợ bất cứ điều gì. Từ góc nhìn này, những kẻ địch lại Đấng Christ có nhân tính không? Tuyệt đối không. Họ gây ra đủ mọi thiệt hại cho dân được Đức Chúa Trời chọn và gây tổn hại cho công tác của hội thánh – dân được Đức Chúa Trời chọn có thể thấy điều này rõ như ban ngày, và họ có thể thấy những việc ác liên tiếp của những kẻ địch lại Đấng Christ. Ấy thế mà những kẻ địch lại Đấng Christ không chấp nhận hay thừa nhận sự thật này; họ ngoan cố không chịu thừa nhận mình có lỗi, hoặc thừa nhận rằng họ phải chịu trách nhiệm. Chẳng phải đây là một dấu hiệu cho thấy họ chán ghét lẽ thật sao? Đó là mức độ mà những kẻ địch lại Đấng Christ chán ghét lẽ thật. Cho dù họ phạm phải bao nhiêu việc xấu, họ cũng ngoan cố không chịu thừa nhận, và họ vẫn kiên quyết cho đến cùng. Điều này là đủ để chứng tỏ rằng những kẻ địch lại Đấng Christ không bao giờ nghiêm túc với công tác của nhà Đức Chúa Trời hay tiếp nhận lẽ thật. Họ không tới để tin Đức Chúa Trời – họ là tay sai của Sa-tan, đến để quấy rầy và làm gián đoạn công việc của nhà Đức Chúa Trời. Trong lòng những kẻ địch lại Đấng Christ chỉ có thanh danh và địa vị. Họ tin rằng nếu họ thừa nhận lỗi của mình, thì họ sẽ phải chịu trách nhiệm, địa vị và thanh danh của họ sẽ bị tổn hại nghiêm trọng. Kết quả là, họ chống đối với thái độ “có chết cũng chối”. Bất kể mọi người tỏ lộ hay mổ xẻ gì, họ cũng sẽ cố gắng hết sức để chối. Nói ngắn gọn, dù sự phủ nhận của họ là có cố ý hay không thì một mặt, những hành vi này tỏ lộ thực chất bản tính của những kẻ địch lại Đấng Christ là chán ghét và căm ghét lẽ thật. Mặt khác, điều này cho thấy những kẻ địch lại Đấng Christ quý trọng địa vị, thanh danh và lợi ích riêng của họ đến mức nào. Trong khi đó, thái độ của họ đối với công việc, và những lợi ích của hội thánh là gì? Đó là thái độ khinh thường và vô trách nhiệm. Họ hoàn toàn thiếu lương tâm và lý trí. Chẳng phải sự trốn tránh trách nhiệm của những kẻ địch lại Đấng Christ thể hiện những vấn đề này sao? Một mặt, việc trốn tránh trách nhiệm chứng tỏ thực chất bản tính chán ghét và căm ghét của họ đối với lẽ thật, trong khi mặt khác, nó cho thấy sự thiếu lương tâm, lý trí và nhân tính của họ. Cho dù lối vào sự sống của các anh chị em có bị tổn hại nhiều như thế nào vì việc gây nhiễu loạn và hành ác của họ, họ cũng không cảm thấy tự trách và không bao giờ có thể thấy khó chịu về điều này. Đây là thứ gì vậy? Ngay cả khi thừa nhận một phần lỗi lầm của mình, họ cũng được coi là có một chút lương tâm và lý trí, nhưng những kẻ địch lại Đấng Christ thì thậm chí không có chút nhân tính ấy. Vậy thì các ngươi nói xem họ là thứ gì? Những kẻ địch lại Đấng Christ về thực chất là ma quỷ. Cho dù họ làm tổn hại lợi ích của nhà Đức Chúa Trời nhiều như thế nào thì họ cũng không nhìn thấy. Họ không chút phiền muộn vì điều đó trong lòng, cũng không tự trách bản thân, càng không cảm thấy mắc nợ. Đây hoàn toàn không phải là điều nên thấy ở người bình thường. Họ là ma quỷ, và ma quỷ thì không có lương tâm hay lý trí gì. Bất kể kẻ địch lại Đấng Christ làm bao nhiêu việc xấu xa, gây ra tổn thất lớn thế nào cho công tác của hội thánh, thì có chết họ cũng không chịu thừa nhận. Họ cho rằng thừa nhận thì chẳng khác nào mình đã làm sai. Họ nghĩ: “Tôi có thể là người làm sai sao? Tôi vĩnh viễn sẽ không làm sai! Nếu bảo tôi thừa nhận sai lầm chẳng phải là sỉ nhục nhân cách của tôi sao? Cho dù chuyện này có liên quan đến tôi, thì cũng không phải do tôi tạo thành, tôi cũng không phải là người chịu trách nhiệm chính. Anh muốn tìm ai thì tìm, không nên tìm tôi, dù sao thì sai lầm này tôi cũng không thể thừa nhận, trách nhiệm này tôi không thể gánh vác!”. Trong lòng họ cho rằng nếu họ thừa nhận sai lầm thì sẽ bị định tội, có thể bị phán tử hình, phải xuống địa ngục, xuống hồ lửa và diêm sinh. Các ngươi nói xem, người như vậy còn có thể tiếp nhận lẽ thật không? Còn có thể trông chờ họ thực sự hối cải không? Bất kể người khác thông công lẽ thật như thế nào thì sâu thẳm nội tâm họ từ đầu đến cuối luôn chống đối, đối đầu và phản kháng, mãi cho đến sau khi bị cách chức họ vẫn không thừa nhận sai lầm, không hề có biểu hiện hối cải nào. Mười năm sau nhắc tới chuyện này họ vẫn không biết mình, không thừa nhận mình đã phạm sai lầm. Hai mươi năm sau nhắc tới chuyện này, họ vẫn không biết mình, vẫn phân bua, biện hộ cho mình. Càng đáng ghét hơn là, ba mươi năm sau nhắc lại chuyện này họ vẫn như cũ, vẫn không biết mình, vẫn đang biện bạch, phân bua cho mình, nói rằng: “Tôi không phạm sai lầm thì tôi không thể thừa nhận được, đây không phải trách nhiệm của tôi, tôi không nên gánh vác trách nhiệm này”. Không ai ngờ rằng đã ba mươi năm rồi mà kẻ địch lại Đấng Christ từ đầu đến cuối vẫn giữ thái độ chống đối với cách xử lý của hội thánh đối với họ, đã qua ba mươi năm mà họ vẫn không có chút thay đổi nào. Vậy ba mươi năm này họ trải qua như thế nào? Chẳng lẽ họ không đọc lời Đức Chúa Trời, không phản tỉnh bản thân sao? Chẳng lẽ họ không cầu nguyện với Đức Chúa Trời, không tâm sự với Ngài sao? Chẳng lẽ họ không nghe giảng đạo và thông công sao? Chẳng lẽ họ không có tư tưởng, không có tư duy của nhân tính bình thường sao? Thật sự không biết ba mươi năm này họ trải qua như thế nào. Sự tình đã qua ba mươi năm, mà trong lòng họ vẫn chứa đầy oán hận, cảm thấy anh chị em đã đổ oan cho họ, cảm thấy Đức Chúa Trời không hiểu họ, cảm thấy nhà Đức Chúa Trời có lỗi với họ, nhà Đức Chúa Trời làm khó dễ họ, ra đề khó cho họ, khiến họ chịu oan ức. Các ngươi nói xem, người như vậy còn có thể thay đổi không? Tuyệt đối không thể thay đổi. Trong lòng họ đầy sự thù hằn, đầy sự chống đối và đối đầu với những điều tích cực. Họ cho rằng người khác vạch trần sự hành ác của họ, tỉa sửa họ là làm tổn hại nhân cách của họ, sỉ nhục danh tiếng của họ, tạo thành thương tổn cực lớn đối với danh tiếng và địa vị của họ. Họ sẽ không bao giờ vì chuyện này mà đến trước mặt Đức Chúa Trời cầu nguyện, tìm kiếm, nhận thức sai lầm của bản thân, cũng không bao giờ có một thái độ hối cải nhận sai, càng không tiếp nhận phán xét và hình phạt của lời Đức Chúa Trời. Giờ đây, họ vẫn mang theo sự không phục và bất mãn, mang theo sự oan ức mà phân bua với Đức Chúa Trời, để Ngài giải oan cho họ, để Ngài tỏ lộ chuyện này, để Ngài phán xét chuyện này rốt cuộc ai đúng ai sai. Thậm chí họ còn có thể vì chuyện này mà hoài nghi và phủ nhận sự công chính của Đức Chúa Trời, hoài nghi và phủ nhận sự thật rằng lẽ thật và Đức Chúa Trời nắm quyền trong nhà Đức Chúa Trời. Sau khi kẻ địch lại Đấng Christ gặp phải sự tỉa sửa thì kết quả cuối cùng chính là như vậy, họ có tiếp nhận lẽ thật không? Họ căn bản không tiếp nhận lẽ thật, sống chết cũng không tiếp nhận lẽ thật. Từ đây chúng ta có thể thấy rằng thực chất bản tính của kẻ địch lại Đấng Christ là chán ghét và thù hằn lẽ thật.

Lời, Quyển 4 – Vạch trần kẻ địch lại Đấng Christ. Mục 9 (Phần 3)

Kẻ địch lại Đấng Christ chán ghét và thù hận lẽ thật. Ngươi bảo một người chán ghét lẽ thật đi tiếp nhận và thực hành lẽ thật, thì có khả thi không? (Thưa, không.) Ngươi mà làm vậy thì cũng tương đương với bắt bò leo cây, bắt sói ăn cỏ, vậy chẳng phải là làm khó chúng sao? Ngươi thấy có lúc sói trà trộn vào chung với bầy cừu, đấy là nó đang cải trang, chờ đợi cơ hội để ăn thịt cừu, bản tính của nó vĩnh viễn sẽ không thay đổi. Cũng giống vậy, bảo kẻ địch lại Đấng Christ thực hành lẽ thật thì cũng tương đương với bảo sói ăn cỏ, từ bỏ bản năng ăn cừu của nó, đây là chuyện bất khả thi. Sói là động vật ăn thịt, nó ăn thịt cừu và các loài động vật khác, bản tính của nó là vậy, không thay đổi được. Nếu có người nói: “Tôi không biết bản thân có phải là kẻ địch lại Đấng Christ hay không, nhưng tôi vừa nghe thông công về lẽ thật là trong lòng liền nổi giận, liền thấy hận, ai mà tỉa sửa tôi thì tôi càng hận hơn nữa”. Đây có phải là kẻ địch lại Đấng Christ không? (Thưa, phải.) Có người bảo: “Gặp chuyện gì anh cũng phải thuận phục, phải tìm kiếm lẽ thật!”, thì họ nói: “Thuận phục gì chứ? Anh im đi!”. Đây là thứ gì vậy? Là tính khí nóng nảy sao? (Thưa, không phải.) Vậy đây là tâm tính gì? (Thưa, là thù hận lẽ thật.) Nói thôi họ cũng không cho nói, ngươi vừa mới thông công về lẽ thật là bản tính của họ liền bộc phát ra, hiện nguyên hình. Chỉ cần nghe nói về việc tìm kiếm lẽ thật và thuận phục Đức Chúa Trời là họ không muốn nghe. Họ không muốn nghe đến mức độ nào? Vừa nghe lời đó là họ muốn bùng nổ, không nói chuyện tao nhã gì nữa, cũng không sợ lộ tẩy nữa, họ hận đến mức độ như vậy đấy. Vậy họ có thể thực hành lẽ thật không? (Thưa, không thể.) Lẽ thật không phải để ban cho kẻ ác, lẽ thật là để ban cho những người có lương tâm và lý trí, yêu thích lẽ thật và những điều tích cực. Lẽ thật đòi hỏi những người này tiếp nhận và thực hành. Còn về những kẻ tà ác có thực chất của kẻ địch lại Đấng Christ thù hằn lẽ thật và những điều tích cực đến cùng cực, thì họ vĩnh viễn sẽ không tiếp nhận lẽ thật. Bất kể đã tin Đức Chúa Trời bao nhiêu năm, nghe bao nhiêu đạo, thì họ cũng sẽ không tiếp nhận và thực hành lẽ thật. Ngươi đừng cho rằng vì không hiểu lẽ thật mà họ không thực hành lẽ thật, nếu như nghe nhiều thì họ sẽ hiểu thôi, đây là chuyện không có khả năng xảy ra đâu. Bởi vì hễ là người chán ghét và thù hận lẽ thật thì đều thuộc chủng loại của Sa-tan, vĩnh viễn sẽ không thay đổi, ai cũng không thay đổi họ được. Cũng giống như sau khi thiên sứ trưởng phản bội Đức Chúa Trời, các ngươi có bao giờ nghe đến chuyện Đức Chúa Trời muốn cứu rỗi thiên sứ trưởng không? Đức Chúa Trời chưa bao giờ nói lời đó. Vậy Đức Chúa Trời làm thế nào với Sa-tan? Ngài đánh nó xuống không trung, khiến nó phục vụ Đức Chúa Trời ở mặt đất, làm việc nó nên làm. Chờ đến khi nó phục vụ xong rồi, kế hoạch quản lý của Đức Chúa Trời hoàn thành rồi, thì Ngài sẽ diệt nó, vậy là xong chuyện. Đức Chúa Trời có nói một câu thừa thãi nào với nó không? (Thưa, không.) Tại sao lại không? Hai từ thôi – vô ích – nói một câu cũng là thừa thãi rồi. Đức Chúa Trời đã nhìn thấu rằng thực chất bản tính của kẻ địch lại Đấng Christ vĩnh viễn không thay đổi, chuyện là như vậy.

– Mục 8. Họ khiến người khác chỉ thuận phục họ, chứ không thuận phục lẽ thật hay Đức Chúa Trời (Phần 2), Lời, Quyển 4 – Vạch rõ kẻ địch lại Đấng Christ

Trước:  8. Cách phân định bản tính hung ác của kẻ địch lại Đấng Christ

Tiếp theo:  10. Cách phân định bản tính và thực chất của Phao-lô

Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời Về việc biết Đức Chúa Trời Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt Vạch rõ kẻ địch lại Đấng Christ Chức trách của lãnh đạo và người làm công Về việc mưu cầu lẽ thật Về việc mưu cầu lẽ thật Sự phán xét khởi từ nhà Đức Chúa Trời Những lời trọng yếu từ Đức Chúa Trời Toàn Năng, Đấng Christ của thời kỳ sau rốt Lời Đức Chúa Trời Hằng Ngày Các thực tế lẽ thật mà người tin Đức Chúa Trời phải bước vào Theo Chiên Con Và Hát Những Bài Ca Mới Những chỉ dẫn cho việc truyền bá Phúc Âm của vương quốc Chiên của Đức Chúa Trời nghe tiếng của Đức Chúa Trời Lắng nghe tiếng Đức Chúa Trời thấy được sự xuất hiện của Đức Chúa Trời Những câu hỏi và câu trả lời thiết yếu về Phúc Âm của Vương quốc Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 1) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 2) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 3) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 4) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 5) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 6) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 7) Tôi Đã Quay Về Với Đức Chúa Trời Toàn Năng Như Thế Nào

Cài đặt

  • Văn bản
  • Chủ đề

Màu Đồng nhất

Chủ đề

Phông

Kích cỡ Phông

Khoảng cách Dòng

Khoảng cách Dòng

Chiều rộng Trang

Mục lục

Tìm kiếm

  • Tìm kiếm văn bản này
  • Tìm kiếm cuốn sách này

Connect with us on Messenger