5. Cách giải quyết vấn đề tham hưởng thụ xác thịt về gia đình
Lời Đức Chúa Trời từ Kinh Thánh
“Nếu có ai đến theo ta mà không ghét cha mẹ, vợ con, anh em, chị em mình, và chính sự sống mình nữa, thì không được làm môn đồ ta” (Lu-ca 14:26).
“Nếu ai trong các ngươi không bỏ mọi sự mình có, thì không được làm môn đồ Ta” (Lu-ca 14:33).
“Quả thật, ta nói cùng các ngươi, người nào vì cớ nước Ðức Chúa Trời mà bỏ cha mẹ, anh em, vợ con, thì trong đời nầy được lãnh nhiều hơn, và đời sau được sự sống đời đời” (Lu-ca 18:29-30).
Lời Đức Chúa Trời Toàn Năng trong thời kỳ sau rốt
Những ảnh hưởng nguy hại mà hàng ngàn năm “tinh thần cao cả của chủ nghĩa dân tộc” đã ghi dấu sâu sắc trong lòng người, cũng như tư tưởng phong kiến mà con người bị trói buộc và xiềng xích, không có một chút tự do nào, không có ý chí khao khát hay kiên trì, không cầu tiến, mà thay vào đó vẫn tiêu cực và thoái lui, cố thủ trong tâm thái nô lệ, v.v. – những nhân tố khách quan này đã tạo nên một sắc thái bẩn thỉu và xấu xa không thể gột rửa trong ý thức hệ, lý tưởng, đạo đức và tâm tính của nhân loại. Dường như con người đang sống trong một thế giới khủng bố đen tối, mà không ai trong số họ tìm cách vượt ra, và không ai trong số họ nghĩ đến việc tiến lên một thế giới lý tưởng; thay vào đó, họ an phận thủ thường trong cuộc đời, dành thời gian để sinh nở và nuôi dạy con cái, phấn đấu, đổ mồ hôi, đi làm, mơ về một gia đình thoải mái và hạnh phúc, và mơ về tình cảm vợ chồng, về những đứa con hiếu thảo, về niềm vui trong những năm tháng xế chiều khi họ sống bình yên trọn cuộc đời mình… Trong hàng chục, hàng ngàn, hàng chục ngàn năm cho đến nay, con người đã lãng phí thời gian của mình theo cách này, không ai tạo ra một đời sống hoàn hảo, hết thảy chỉ chăm chăm vào tàn sát lẫn nhau trong thế giới đen tối này, vào cuộc đua danh lợi, và vào mưu đồ chống lại nhau. Ai đã từng tìm kiếm tâm ý của Đức Chúa Trời? Có ai đã từng chú ý đến công tác của Đức Chúa Trời chưa? Hết thảy mọi phần của nhân tính bị ảnh hưởng của bóng tối xâm chiếm từ lâu đã trở thành bản tính của con người, và do đó, khá khó để thực hiện công tác của Đức Chúa Trời, và mọi người càng không có lòng nào lưu tâm đến những gì Đức Chúa Trời đã giao phó cho họ ngày hôm nay.
– Công tác và sự bước vào (3), Lời, Quyển 1 – Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời
Ai có thể thực sự và trọn vẹn dâng mình cho Ta và dâng hiến mọi thứ của họ vì Ta? Hết thảy các ngươi chỉ nửa vời; suy nghĩ của ngươi cứ luẩn quẩn, nghĩ về nhà, về thế giới bên ngoài, về thức ăn và quần áo. Mặc dù thực tế là ngươi đang ở trước Ta mà làm việc cho Ta, nhưng sâu thẳm ngươi vẫn nghĩ về vợ con và cha mẹ ngươi ở nhà. Hết thảy những thứ này là tài sản của ngươi sao? Tại sao ngươi không giao phó chúng vào tay Ta? Ngươi không có đủ đức tin nơi Ta sao? Hay vì rằng ngươi sợ Ta sẽ sắp xếp những điều không phù hợp cho ngươi? Tại sao ngươi luôn lo lắng cho gia đình xác thịt của ngươi, luôn lo lắng cho những người thân yêu của ngươi? Ta có một chỗ nhất định nào trong lòng ngươi không? Ngươi vẫn nói về việc để Ta thống trị trong ngươi và chiếm ngự toàn bộ hữu thể ngươi – những điều này đều là những lời dối trá! Bao nhiêu người trong số các ngươi một lòng tận tâm với hội thánh? Và ai trong số các ngươi không nghĩ về bản thân, mà hành động vì lợi ích của vương quốc hôm nay? Hãy ngẫm nghĩ thật kỹ về điều này.
– Những lời của Đấng Christ buổi ban đầu – Chương 59, Lời, Quyển 1 – Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời
Các ngươi đã theo Ta bao nhiêu năm nay, nhưng chưa bao giờ cho Ta chút mảy may nào của lòng trung thành. Thay vào đó, các ngươi chỉ xoay quanh những người mà các ngươi yêu mến và những điều làm các ngươi vui lòng – nhiều đến nỗi vào mọi lúc, mọi nơi các ngươi đi, các ngươi đều giữ chặt những thứ đó trong lòng và chưa bao giờ rời bỏ chúng. Bất kỳ lúc nào các ngươi trở nên háo hức hay đam mê bất kỳ một điều gì mà các ngươi yêu thích, thì nó đều xảy ra trong khi các ngươi đang theo Ta, hay thậm chí trong khi các ngươi đang lắng nghe những lời của Ta. Do đó, Ta nói rằng các ngươi đang sử dụng lòng trung thành mà Ta đòi hỏi ở các ngươi để thay vào đó lại là trung thành và yêu thương “những thú cưng” của mình. Mặc dù các ngươi có thể hi sinh một hay hai thứ cho Ta, nhưng những thứ đó không đại diện cho toàn bộ các ngươi, và không thể hiện rằng các ngươi thực sự trung thành với Ta. Các ngươi bị cuốn vào những công việc mình say mê: Một số người thì trung thành với con trai con gái họ, những người khác thì với vợ, chồng, của cải, công việc, thượng cấp, địa vị, hay phụ nữ. Các ngươi không bao giờ cảm thấy mệt mỏi hay phiền lòng về những thứ các ngươi trung thành; thay vào đó, các ngươi trở nên háo hức hơn bao giờ hết để được sở hữu những thứ này nhiều hơn về số lượng, cao hơn về chất lượng, và các ngươi không bao giờ từ bỏ. Ta và những lời của Ta luôn được đẩy lại đằng sau những thứ mà các ngươi say mê. Và các ngươi không còn lựa chọn khác ngoài việc xếp chúng sau cùng. Thậm chí có những người để dành nơi sau cùng này cho những thứ họ trung thành nhưng chưa khám phá ra. Chưa bao giờ có vết dấu của Ta dù nhỏ nhất trong lòng họ. Các ngươi có thể nghĩ rằng Ta đòi hỏi quá nhiều ở các ngươi hoặc là Ta đang kết tội oan sai cho các ngươi – nhưng các ngươi đã bao giờ có bất kỳ suy nghĩ nào về thực tế rằng trong lúc các ngươi đang hạnh phúc bên gia đình các ngươi, các ngươi chưa một lần nào trung thành với Ta? Những lúc như vậy, các ngươi có đau khổ không? Khi lòng các ngươi đang tràn ngập niềm vui, và các ngươi được ban thưởng cho công sức của mình, các ngươi có cảm thấy nản lòng vì chưa trang bị cho bản thân mình đầy đủ lẽ thật? Khi nào các ngươi đã khóc than vì không nhận được chấp thuận của Ta? Các ngươi vắt óc và hết sức nỗ lực vì con trai con gái các ngươi, nhưng rồi các ngươi vẫn không thỏa lòng; các ngươi vẫn nghĩ rằng các ngươi chưa cần mẫn vì chúng, rằng các ngươi vẫn chưa làm mọi thứ có thể vì chúng. Tuy vậy, với Ta, các ngươi lại luôn chểnh mảng và cẩu thả; Ta chỉ có trong trí nhớ của các ngươi, chứ không tồn tại trong trái tim các ngươi. Các ngươi mãi không bao giờ cảm nhận được sự tận tâm và những nỗ lực của Ta, và các ngươi chưa bao giờ có chút trân trọng những điều đó. Các ngươi chỉ thuần túy ngẫm nghĩ đôi chút và tin rằng như vậy là đủ. Sự “trung thành” như vậy không phải là thứ Ta mong mỏi bao lâu nay, mà là thứ Ta khinh miệt từ lâu.
– Ngươi trung thành với ai? Lời, Quyển 1 – Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời
Điều hiện diện trong tâm tư của các ngươi từng giây từng phút không phải Ta cũng chẳng phải lẽ thật đến từ Ta, mà là chồng hoặc vợ của các ngươi, con trai và con gái của các ngươi, và những thứ các ngươi ăn cũng như mặc. Các ngươi nghĩ cách để có thể được hưởng thụ tốt hơn nữa và cao hơn nữa. Nhưng ngay cả khi các ngươi đã no nê vỡ bụng rồi, thì chẳng phải các ngươi vẫn là một cái xác chết sao? Ngay cả khi, bề ngoài, các ngươi diện cho mình những bộ cánh đẹp đẽ như vậy, thì chẳng phải các ngươi vẫn là một cái xác biết đi không có sự sống đó sao? Các ngươi nhọc công vì cái bao tử đến tận khi tóc điểm bạc, thế mà chẳng ai trong các ngươi hy sinh dù một cọng tóc cho công tác của Ta. Các luôn bôn ba vất vả, vắt óc suy nghĩ vì xác thịt của bản thân và vì con trai và con gái của các ngươi – mà chẳng một ai trong các ngươi tỏ ra lo lắng hay bận tâm đến tâm ý của Ta. Thứ gì mà các ngươi vẫn còn mong có được từ Ta?
– Nhiều kẻ được gọi, nhưng ít người được chọn, Lời, Quyển 1 – Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời
Những người đi theo Đức Chúa Trời ít nhất phải có thể từ bỏ mọi sự. Trong Kinh Thánh, Đức Chúa Trời đã phán: “Nếu ai trong các ngươi không bỏ mọi sự mình có, thì không được làm môn đồ Ta” (Lu-ca 14:33). Từ bỏ mọi sự có nghĩa là gì? Chính là từ bỏ gia đình, từ bỏ công việc, từ bỏ mọi vướng bận trần tục. Việc này có dễ dàng không? Quả thật không hề dễ dàng, nếu không có ý chí thì tuyệt đối không thể làm được. Có ý chí từ bỏ, đương nhiên sẽ có được ý chí chịu khổ, nếu không chịu đựng được đau khổ thì dù có muốn cũng không thể từ bỏ. Có những người đã từ bỏ gia đình, rời xa người thân, thực hiện bổn phận ở bên ngoài được một thời gian thì nhớ nhà, tới khi không nhịn được nữa thì lén chạy về thăm nhà, sau đó quay lại thực hiện bổn phận. Có những người đi khỏi nhà để thực hiện bổn phận, đến ngày lễ Tết lại không nhịn được mà nhớ tới người thân, buổi tối khi mọi người đều đã ngủ thì họ lại thầm khóc, khóc xong lại cầu nguyện với Đức Chúa Trời, tới khi tâm trạng tốt hơn thì tiếp tục thực hiện bổn phận. Cho dù những người này có thể từ bỏ gia đình, nhưng họ không thể chịu đựng được nỗi đau lớn lao, nếu không thể buông bỏ tình cảm đối với người thân ruột thịt, vậy thì làm sao có thể thực tâm dâng mình cho Đức Chúa Trời đây? Mặc dù có những người có thể từ bỏ tất cả để đi theo Đức Chúa Trời, bỏ cả công việc và gia đình, nhưng mục đích họ từ bỏ mọi thứ là gì? Có người là vì để nhận được ân điển và phước lành, một số người giống như Phao-lô, chỉ mưu cầu giành được mão triều thiên và phần thưởng, chỉ một số ít người từ bỏ mọi sự để đạt được lẽ thật, sự sống và sự cứu rỗi. Vậy mưu cầu điều gì mới hợp với tâm ý của Đức Chúa Trời đây? Đương nhiên là mưu cầu lẽ thật và đạt được sự sống, điều này hoàn toàn hợp với tâm ý của Đức Chúa Trời và cũng là điều quan trọng nhất khi tin vào Đức Chúa Trời. Nếu con người không thể từ bỏ thế giới, không thể từ bỏ tiền tài, liệu họ có thể đạt được lẽ thật không? Chắc chắn không thể. … Nếu như ngươi có thể từ bỏ cả những thứ mà ngươi quý trọng nhất để đi theo Đức Chúa Trời và thực hiện bổn phận, mưu cầu lẽ thật, đạt được sự sống thì ngươi mới có thể bước vào vương quốc của Đức Chúa Trời. Bước vào vương quốc của Đức Chúa Trời nghĩa là gì? Chính là ngươi có thể từ bỏ mọi sự mà đi theo Đức Chúa Trời, nghe lời của Đức Chúa Trời, thuận phục sự an bài của Đức Chúa Trời, mọi sự đều thuận phục Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời trở thành Chúa của ngươi, Đức Chúa Trời của ngươi, với Đức Chúa Trời thì như vậy chính là bước vào vương quốc của Đức Chúa Trời rồi, sau này dù cho gặp phải bất cứ tai họa gì, ngươi cũng sẽ có được sự bảo vệ của Đức Chúa Trời, có thể tiếp tục sống sót, ngươi chính là con dân của vương quốc Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời công nhận ngươi là người đi theo Ngài hoặc ban cho ngươi lời hứa sẽ hoàn thiện ngươi, nhưng bước đầu tiên là ngươi phải đi theo Đấng Christ, như vậy mới có thể có phần trong sự thao luyện của vương quốc, nếu ngươi không theo Đấng Christ thì ngươi ở ngoài vương quốc của Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời sẽ không công nhận ngươi. Nếu Đức Chúa Trời không công nhận ngươi, mà ngươi muốn được cứu rỗi, muốn đạt được lời hứa của Đức Chúa Trời và sự hoàn thiện của Đức Chúa Trời, thì ngươi có thể đạt được không? Không thể nào đạt được. Để được Đức Chúa Trời chấp thuận, trước tiên ngươi phải có đủ tư cách để bước vào vương quốc của Đức Chúa Trời. Nếu ngươi có thể từ bỏ mọi sự để mưu cầu lẽ thật, có thể tìm kiếm lẽ thật khi thực hiện bổn phận, hành động theo nguyên tắc, có lời chứng trải nghiệm thực sự, thì ngươi sẽ có tư cách để bước vào vương quốc của Đức Chúa Trời và đón nhận những lời hứa của Đức Chúa Trời. Nếu ngươi không thể từ bỏ mọi sự để đi theo Đức Chúa Trời, thì đến tư cách bước vào vương quốc của Đức Chúa Trời cũng không có, và ngươi sẽ chẳng liên quan gì đến những phước lành và lời hứa của Đức Chúa Trời. Ngày nay, mặc dù nhiều người đã từ bỏ mọi sự và đang thực hiện bổn phận trong nhà Đức Chúa Trời, nhưng không phải tất cả họ đều có thể đạt được lẽ thật, họ phải yêu lẽ thật và có thể tiếp nhận lẽ thật mới đạt được lẽ thật, không mưu cầu lẽ thật thì không đạt được lẽ thật, huống chi là những người thực hiện bổn phận lúc rảnh rỗi, trải nghiệm công tác của Đức Chúa Trời quá hạn chế, và việc đạt được lẽ thật thậm chí còn khó khăn hơn. Đức Chúa Trời cứu rỗi con người, hoàn thiện con người, cơ hội tốt như vậy mà không thực hiện bổn phận, không mưu cầu lẽ thật thì sẽ bỏ lỡ. Một số người miệng nói tin Đức Chúa Trời nhưng không thực hiện bổn phận, vẫn theo đuổi thế gian, đây có phải là từ bỏ mọi sự không? Tin Đức Chúa Trời như vậy liệu có thể theo Ngài đến cuối con đường không? Hãy nhìn các môn đồ của Đức Chúa Jêsus, có ngư dân, có người thu thuế, cũng có nông dân, Đức Chúa Jêsus gọi họ: “Hãy đến mà theo Ta”, họ lập tức bỏ sinh kế trong tay và đi theo Chúa, họ không bận tâm đến vấn đề nghề nghiệp của mình, cũng không cần bận tâm vấn đề liệu sau này còn có đường sống trên đời hay không, họ lập tức đi theo Đức Chúa Jêsus. Phi-e-rơ toàn tâm toàn ý tham gia, luôn hoàn thành sự uỷ thác của Đức Chúa Jêsus đến cùng, giữ vững bổn phận của mình, ông mưu cầu tình yêu với Đức Chúa Trời trong suốt cuộc đời mình, cuối cùng đã được Đức Chúa Trời hoàn thiện. Ngày nay có một số người thậm chí không thể từ bỏ mọi sự, mà vẫn muốn bước vào vương quốc, đây không phải là mơ mộng hão huyền sao?
– Phần 3, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt
(Giải đáp câu hỏi của anh chị em)
(Thưa, khi thực hiện bổn phận, con vẫn bị tình cảm dành cho gia đình kìm kẹp. Con thường nhớ gia đình và điều này ảnh hưởng đến việc thực hiện bổn phận của con. Hiện tại, tình trạng của con đã có chiều hướng tốt hơn một chút nhưng thỉnh thoảng con vẫn lo lắng rằng con rồng lớn sắc đỏ sẽ bắt người nhà con để đe dọa con, và con sợ khi đó mình không thể đứng vững.) Ngươi đang lo lắng vô cớ. Khi nghĩ về những chuyện này, ngươi cần tìm kiếm lẽ thật để giải quyết. Ngươi cần hiểu rằng bất kể hoàn cảnh nào đến với ngươi thì cũng đều do Đức Chúa Trời sắp đặt và an bài. Ngươi phải học cách thuận phục Đức Chúa Trời cũng như có thể tìm kiếm lẽ thật và đứng vững khi gặp chuyện. Đây là bài học mà con người nên học. Ngươi nên thường xuyên nghiền ngẫm: Ngươi đang trải nghiệm sự chăm tưới và chăn dắt của Đức Chúa Trời trong khoảng thời gian này như thế nào? Vóc giạc thực tế của ngươi là gì? Ngươi nên làm hết bổn phận của một loài thọ tạo như thế nào? Ngươi phải nghĩ cho thấu những vấn đề này! Nếu có thể nghĩ về con rồng lớn sắc đỏ đang đe dọa mình thì tại sao ngươi không nghĩ về cách bước vào lẽ thật? Tại sao ngươi không nghiền ngẫm lẽ thật? (Thưa, khi có những ý niệm này, con đã cầu nguyện với Đức Chúa Trời và quyết chí rằng nếu một ngày thật sự gặp phải những hoàn cảnh này thì dù có chết con cũng không phản bội Đức Chúa Trời. Nhưng con sợ sẽ không làm được vì vóc giạc của mình nhỏ bé.) Sau đó, ngươi cầu nguyện: “Thưa Đức Chúa Trời, con sợ sẽ không làm được vì vóc giạc của mình nhỏ bé. Con sợ chết khiếp. Xin Ngài đừng làm như thế mà có thể đợi cho đến khi con có vóc giạc thì hãy làm”. Cầu nguyện theo cách này có được không? (Thưa, không được.) Ngươi nên cầu nguyện như thế này: “Thưa Đức Chúa Trời, hiện giờ vóc giạc và đức tin của con đều nhỏ bé, con sợ phải đối mặt với chuyện xảy đến; thực ra, con không thực sự tin rằng vạn sự và vạn vật đều nằm trong tay Ngài. Con không giao mình vào tay Ngài, đây đúng là sự phản nghịch! Con nguyện thuận phục sự an bài và sắp đặt của Ngài. Cho dù Ngài có làm gì, lòng con cũng nguyện làm chứng cho Ngài. Con nguyện đứng vững để làm chứng mà không làm ô danh Ngài. Xin Ngài hãy làm theo ý mình”. Ngươi cần trình bày ý chí của ngươi và điều ngươi muốn nói trước Đức Chúa Trời, làm như vậy ngươi có thể nảy sinh đức tin thực sự. Nếu ngươi thậm chí không dám cầu nguyện như thế này thì đức tin của ngươi hẳn là quá nhỏ bé rồi! Ngươi cần cầu nguyện như thế này thường xuyên. Ngay cả khi ngươi cầu nguyện như thế này, Đức Chúa Trời cũng không nhất thiết phải đáp lại. Ngài không áp đặt gánh nặng quá mức chịu đựng của con người, nhưng nếu ngươi bày tỏ rõ thái độ và ý chí của mình thì Ngài sẽ hài lòng. Khi Đức Chúa Trời hài lòng thì lòng ngươi sẽ không còn bị chuyện này quấy nhiễu và kìm kẹp nữa. “Những thứ như chồng, con cái, gia đình, tài sản – tất cả đều nằm trong tay Đức Chúa Trời và chẳng là gì cả. Toàn bộ vũ trụ đều nằm trong tay Ngài. Chẳng phải người nhà mình cũng nằm trong tay Ngài sao? Mình lo lắng về họ thì có ích gì. Mình không có tiếng nói trong việc này, không có khả năng và không thể che chở cho họ. Số phận và mọi sự của họ đều nằm trong tay Đức Chúa Trời!”. Ngươi phải có đức tin để đến trước Đức Chúa Trời và cầu nguyện, quyết chí cũng như quyết một lòng thuận phục sự an bài của Ngài thì tình trạng bên trong ngươi sẽ thay đổi. Ngươi sẽ không có nỗi lo về sau, cũng sẽ không cảm thấy lo lắng nữa, làm việc gì cũng sẽ không phải thận trọng quá mức và tính quẩn lo quanh. Trong khi những người khác xông pha tiến bước thì ngươi lại ẩn nấp phía sau và luôn muốn chạy trốn, đây chẳng phải điều mà những kẻ hèn nhát làm hay sao? Khi dân của Đức Chúa Trời thực hiện bổn phận của mình trong vương quốc và loài thọ tạo thực hiện bổn phận của mình trước Đấng Tạo Hóa, họ nên thản nhiên tiến về phía trước với lòng kính sợ Đức Chúa Trời, không nên hèn nhát, co đầu rụt cổ hoặc lo trước sợ sau. Nếu ngươi biết tình trạng này là sai mà vẫn liên tục lo lắng về nó thay vì tìm kiếm lẽ thật để giải quyết thì ngươi đang bị tình trạng này kìm kẹp và ràng buộc, sẽ không thể làm tốt bổn phận của mình. Là một loài thọ tạo, ngươi muốn toàn tâm, toàn ý và toàn lực thực hiện bổn phận của mình, nhưng liệu ngươi có đạt được điều này không? Ngươi không thể đạt đến toàn tâm vì lòng của ngươi không đặt vào bổn phận, dùng một phần mười lòng mình mà đã coi là không tệ rồi. Không toàn tâm thì làm sao ngươi có thể toàn ý và toàn lực? Lòng ngươi không đặt vào bổn phận và ngươi chỉ có một chút ý muốn thực hiện bổn phận, liệu ngươi có thể đạt đến toàn tâm, toàn ý thực hiện bổn phận của mình không? Ngươi không có ý chí thực hành lẽ thật thì tất nhiên sẽ bị gia đình và tình cảm ngươi dành cho họ kìm kẹp. Họ sẽ trói tay chân ngươi, khống chế tư tưởng và lòng của ngươi. Như vậy, ngươi sẽ không với tới lẽ thật và yêu cầu của Đức Chúa Trời, ngươi có ý chí nhưng sức mạnh của ngươi không đủ. Cho nên, ngươi phải cầu nguyện trước Đức Chúa Trời, một mặt phải hiểu tâm ý của Ngài, mặt khác phải hiểu địa vị mà loài thọ tạo nên đứng; ngươi phải đặt ý chí và thái độ mà bản thân nên có trước Đức Chúa Trời. Đây là thái độ ngươi phải có. Tại sao người khác không có những lo lắng này? Chẳng lẽ người khác không có người nhà hoặc không có những khó khăn này sao? Thực ra, ai cũng đều có một số mối liên quan về xác thịt và gia đình nhưng có người có thể giải quyết bằng cách cầu nguyện với Đức Chúa Trời và tìm kiếm lẽ thật. Sau một khoảng thời gian tìm kiếm, họ nhìn thấu những tình cảm xác thịt này và buông bỏ chúng từ trong lòng. Khi đó, những thứ này không còn là khó khăn đối với họ, không thể khống chế hay kìm kẹp họ, không thể ảnh hưởng đến việc họ thực hiện bổn phận; và do đó, họ đã được giải phóng. Trong Kinh Thánh, có một câu lời Đức Chúa Trời rằng: “Nếu ai trong các ngươi không bỏ mọi sự mình có, thì không được làm môn đồ Ta” (Lu-ca 14:33). Buông bỏ mọi sự nghĩa là gì? “Mọi sự” nghĩa là gì? Địa vị, danh lợi, người thân, bạn bè, tài sản, v.v., tất cả những thứ này đều được bao gồm trong từ “mọi sự”. Vậy thứ gì có địa vị quan trọng trong lòng ngươi? Đối với một số người thì đó là con cái, đối với một số người thì đó là cha mẹ, đối với một số người thì đó là tiền tài, đối với một số người thì đó là địa vị, danh lợi. Nếu ngươi yêu quý những thứ này, thì chúng sẽ khống chế ngươi. Nếu ngươi không yêu quý và hoàn buông bỏ chúng, thì chúng không thể khống chế ngươi. Tất cả chỉ phụ thuộc vào thái độ của ngươi đối với chúng và cách ngươi xử lý những chuyện này.
Các ngươi phải thấy rõ rằng bất kể Đức Chúa Trời làm công tác của Ngài ở thời gian hay giai đoạn nào, Ngài đều cần một bộ phận người phối hợp với Ngài. Bộ phận người này phối hợp với công tác của Ngài hoặc phối hợp rao truyền phúc âm, đây là chuyện mà Ngài tiền định. Vậy, Đức Chúa Trời có sự ủy thác cho mỗi một người mà Ngài đã tiền định không? Mỗi người đều có sứ mệnh, trách nhiệm và sự ủy thác. Đức Chúa Trời giao cho ngươi sự ủy thác thì đây là trách nhiệm của ngươi. Ngươi nên gánh vác trách nhiệm này; đây chính là bổn phận của ngươi. Bổn phận là gì? Là sứ mệnh mà Đức Chúa Trời đã giao cho ngươi. Sứ mệnh là gì? (Thưa, sự ủy thác của Đức Chúa Trời là sứ mệnh của con người. Một đời của con người nên sống vì sự ủy thác của Đức Chúa Trời, trong lòng họ chỉ có sự ủy thác này và họ không nên sống vì bất kỳ điều gì khác.) Sự ủy thác của Đức Chúa Trời là sứ mệnh của con người; đây là cách hiểu đúng. Người tin Đức Chúa Trời được đưa đến thế giới trần tục để hoàn thành sự ủy thác của Đức Chúa Trời. Nếu cả đời này, ngươi theo đuổi thăng quan, phát tài, sống một cuộc sống tốt, hưởng thụ sự đoàn tụ gia đình, hưởng thụ danh lợi, địa vị, nếu ngươi có địa vị trong xã hội, gia đình hiển hách và cả gia đình đều bình an, nhưng ngươi không để ý đến sứ mệnh Đức Chúa Trời đã giao thì cuộc đời này của ngươi có giá trị nào không? Sau khi chết, ngươi sẽ trả lời Đức Chúa Trời như thế nào? Ngươi sẽ không trả lời được, và đây là sự phản nghịch lớn nhất, là tội lỗi lớn nhất! Ai trong số các ngươi hiện đang vì tình cờ mà thực hiện bổn phận của mình trong nhà Đức Chúa Trời? Dù ngươi đến từ bối cảnh nào để thực hiện bổn phận của mình thì đều không phải là tình cờ. Không phải tùy tiện tìm một vài người tin Đức Chúa Trời là có thể thực hiện bổn phận này; đây là điều đã được Đức Chúa Trời tiền định từ muôn kiếp rồi. Điều được tiền định có nghĩa là gì? Chi tiết là gì? Chính là trong toàn bộ kế hoạch quản lý của mình, Đức Chúa Trời đã sớm lập kế hoạch số lần ngươi đến nhân gian, ngươi sẽ sinh ra trong gia tộc nào và gia đình nào trong thời kỳ sau rốt, điều kiện của gia đình ngươi là gì, ngươi là nam hay nữ, ngươi có sở trường gì, trình độ học vấn của ngươi là gì, tài ăn nói của ngươi như thế nào, tố chất của người như thế nào và tướng mạo của ngươi như thế nào. Ngài đã lập kế hoạch độ tuổi ngươi sẽ đến nhà Đức Chúa Trời và bắt đầu thực hiện bổn phận của mình cũng như ngươi sẽ thực hiện bổn phận nào vào thời gian nào. Đức Chúa Trời đã tiền định cho ngươi từng bước một từ sớm. Khi ngươi còn chưa được sinh ra và khi ngươi đến thế giới trần tục ở vài kiếp trước, Đức Chúa Trời đã an bài cho ngươi bổn phận mà ngươi sẽ thực hiện trong bước công tác cuối cùng này. Đây chắc chắn không phải trò đùa! Việc ngươi có thể ở đây nghe giảng đạo lúc này đều là do Đức Chúa Trời tiền định. Đây không phải chuyện vặt vãnh! Ngoài ra, ngươi cao bao nhiêu, tướng mạo như thế nào, mắt trông như thế nào, vóc người như thế nào, tình trạng sức khỏe ra sao, kinh nghiệm cuộc sống của ngươi là gì và ngươi có thể gánh vác những bổn phận nào ở một độ tuổi nhất định, ngươi có tố chất, tài cán nào, những thứ này đã được Đức Chúa Trời sớm tiền định cho ngươi chứ chắc chắn không phải được an bài vào lúc này. Đức Chúa Trời đã sớm tiền định cho ngươi, nói cách khác, nếu Ngài muốn sử dụng ngươi thì Ngài sẽ chuẩn bị cho ngươi trước khi giao cho ngươi sự ủy thác này và sứ mệnh này. Vậy, ngươi chạy trốn thì có chấp nhận được không? Ngươi do dự thì có chấp nhận được không? Đều không chấp nhận được; như thế là có lỗi với Đức Chúa Trời. Việc một người phản bội bổn phận của mình chính là sự phản nghịch lớn nhất, là tội ác tày trời. Đức Chúa Trời đã lao tâm khổ tứ, tiền định từ muôn kiếp cho ngươi đi đến được ngày hôm nay và giao cho ngươi sứ mệnh này. Chẳng phải sứ mệnh này là trách nhiệm của ngươi sao? Chẳng phải đó là điều mang lại giá trị cho cuộc sống này của ngươi sao? Nếu ngươi không hoàn thành sứ mệnh mà Đức Chúa Trời giao, cuộc sống của ngươi sẽ mất đi giá trị và ý nghĩa, chẳng khác nào ngươi đã sống uổng đời. Đức Chúa Trời đã an bài điều kiện, môi trường, bối cảnh phù hợp cho ngươi, ban cho ngươi tố chất và tài cán như vậy, chuẩn bị cho ngươi sống đến độ tuổi này cũng như chuẩn bị cho ngươi có mọi điều kiện mà ngươi cần để thực hiện bổn phận này của mình. Ngài đã an bài tất cả những điều này cho ngươi nhưng ngươi không hết lòng thực hiện bổn phận này. Ngươi không chịu nổi cám dỗ và chọn cách chạy trốn, luôn muốn sống một cuộc sống tốt và mưu cầu thế giới. Ngươi sử dụng ân tứ và tài cán mà Đức Chúa Trời ban cho ngươi để phụng sự Sa-tan, sống vì Sa-tan. Điều này khiến Đức Chúa Trời cảm thấy thế nào? Ngươi làm tan vỡ trông mong của Đức Chúa Trời dành cho ngươi thì liệu Ngài có thể không ghê tởm ngươi không? Liệu Ngài có thể không coi thường ngươi không? Đức Chúa Trời sẽ rất tức giận ngươi. Như thế có thể được xem là đã xong không? Có đơn giản như ngươi tưởng tượng không? Ngươi không hoàn thành sứ mệnh của mình trong cuộc đời này, chết đi là xong chuyện sao? Mọi chuyện vẫn chưa xong. Khi đó, linh hồn ngươi sẽ gặp nạn. Nếu ngươi không thực hiện bổn phận, không tiếp nhận sự ủy thác của Đức Chúa Trời và chạy trốn khỏi Ngài thì vấn đề này nghiêm trọng rồi. Ngươi có thể chạy trốn đi đâu? Ngươi có thể chạy thoát khỏi tay Đức Chúa Trời không? Ngài quy định loại người này như thế nào? (Thưa, đây là những người phản bội Đức Chúa Trời.) Đức Chúa Trời quy định những người đã phản bội Ngài như thế nào? Đức Chúa Trời quy định những người đã chạy trốn khỏi ngai phán xét của Ngài như thế nào? Những người này sẽ chịu trầm luân và diệt vong. Ngươi sẽ không bao giờ có cuộc đời khác hay kiếp sau và Đức Chúa Trời sẽ không thể nào giao cho ngươi bất kỳ sự ủy thác nào. Không còn bất kỳ sứ mệnh nào cho ngươi và ngươi không có cơ hội được cứu rỗi. Như thế là phiền phức rồi! Đức Chúa Trời sẽ nói: “Trong mắt Ta, người này đã chạy trốn một lần, chạy trốn khỏi ngai phán xét của Ta và sự hiện diện của Ta, không thực hiện sứ mệnh hay hoàn thành sự ủy thác. Sự sống của họ dừng ở đây, kết thúc và đặt một dấu chấm hết”. Chuyện này thật thảm thương! Ngày nay, các ngươi có thể thực hiện bổn phận của mình trong nhà Đức Chúa Trời, cho dù bổn phận lớn hay nhỏ, dùng sức hay dùng não, và xử lý việc bên ngoài hay việc nội bộ, thì việc thực hiện bổn phận của bất cứ ai đều không phải tình cờ mà có. Làm sao đây có thể là sự lựa chọn của ngươi? Đây đều là do Đức Chúa Trời dẫn dắt. Chỉ nhờ Đức Chúa Trời ủy thác cho ngươi thì ngươi mới cảm động như thế này, mới có cảm giác này về sứ mệnh và trách nhiệm và ngươi mới có thể thực hiện bổn phận này. Trong số những người ngoại đạo, rất nhiều người có tướng mạo đẹp, có tri thức, có bản lĩnh, nhưng Đức Chúa Trời có nhìn trúng họ không? Không. Ngài không lựa chọn họ, và Ngài chỉ nhìn trúng tất cả các ngươi. Ngài để các ngươi đảm nhiệm mọi loại vai trò, thực hiện mọi loại bổn phận, gánh vác đủ mọi loại trách nhiệm trong công tác quản lý của Ngài. Khi kế hoạch quản lý của Đức Chúa Trời cuối cùng cũng kết thúc và thành tựu thì chuyện này thật vinh hiển và vinh hạnh biết bao! Cho nên, trong khi thực hiện bổn phận của mình ngày nay mà con người chịu đựng một chút khổ, vứt bỏ và dâng mình một chút, đánh đổi một chút; mất địa vị và danh lợi trên đời; không còn những thứ này nữa, thì dường như Đức Chúa Trời đã tước đoạt tất cả, nhưng con người đã có được thứ quý báu hơn và giá trị hơn. Con người đã đạt được gì từ Đức Chúa Trời? Thông qua việc thực hiện bổn phận của mình, họ đã đạt được lẽ thật và sự sống. Chỉ khi ngươi làm tốt bổn phận của mình, hoàn thành sự ủy thác của Đức Chúa Trời, sống trọn cuộc đời vì sứ mệnh của mình và vì sự ủy thác mà Đức Chúa Trời giao cho ngươi, thì ngươi mới có lời chứng đẹp và sống một cuộc đời có giá trị – chỉ khi đó, ngươi mới là con người chân chính! Tại sao Ta nói ngươi là con người chân chính? Bởi vì Đức Chúa Trời đã lựa chọn ngươi và để ngươi thực hiện bổn phận của loài thọ tạo trong sự quản lý của Ngài. Đây là giá trị lớn nhất và ý nghĩa nhất trong cuộc sống ngươi.
– Phần 3, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt
Khi ngươi nghe rất nhiều bài giảng, nghe rất nhiều lẽ thật, rất nhiều lời của Đức Chúa Trời thì ngươi đã có thể nhìn nhận chính xác con đường này là đúng đắn, là chính đạo đời người, vậy lúc này ngươi cần gì? Cần cầu xin Đức Chúa Trời sắp xếp một môi trường thích hợp để bồi dưỡng và hỗ trợ cho sự sống của ngươi, giúp sự sống của ngươi có thể phát triển. Môi trường này có thể không an nhàn đến thế, xác thịt của con người phải chịu khổ, con người phải từ bỏ và buông bỏ rất nhiều thứ. Hiện tại, các ngươi đều đã trải nghiệm được những điều này rồi. Ví dụ, bị bức hại không về được nhà, không gặp được con cái, chồng (vợ), không thể liên lạc với họ, không thể gặp mặt người thân bạn bè, cũng không có được tin tức của họ, lúc đêm khuya vắng vẻ, ngươi bắt đầu suy nghĩ những chuyện trong nhà: “Cha mình thế nào rồi? Cha già rồi, mình chẳng thể báo hiếu được gì nữa. Sức khỏe mẹ mình không tốt lắm, cũng chẳng biết bây giờ thế nào”. Có phải ngươi luôn nghĩ đến những chuyện này không? Nếu trong lòng luôn bị những chuyện này chi phối, thì sẽ dẫn đến hậu quả gì cho việc thực hiện bổn phận? Bớt xen vào, bớt quan tâm đến những chuyện thế tục xác thịt này sẽ có lợi cho việc phát triển sự sống của con người. Lo lắng và sự nhọc lòng của ngươi chẳng có tác dụng gì, những chuyện này đều nằm trong tay Đức Chúa Trời, số mệnh của họ có là gì thì ngươi cũng không thể thay đổi. Ngươi nhất định phải biết, ưu tiên hàng đầu của ngươi khi tin Đức Chúa Trời là cần quan tâm đến tâm ý của Đức Chúa Trời, thực hiện bổn phận của con người, có được đức tin đích thực, bước vào thực tế lời của Đức Chúa Trời, để sự sống của bản thân phát triển, đạt được lẽ thật, đây mới là điều quan trọng nhất. Nhìn từ bên ngoài là con người chủ động bỏ lại thế giới, gia đình, nhưng thực sự thì là sao? (Thưa, là Đức Chúa Trời tể trị, Đức Chúa Trời sắp đặt.) Đây là do Đức Chúa Trời sắp đặt, Đức Chúa Trời khiến ngươi không thấy được họ, nói chính xác hơn thì là Đức Chúa Trời tước đoạt cho ngươi. Lời này có phải lời thực tế nhất không? (Thưa, phải.) Người ta luôn nói Đức Chúa Trời tể trị, Đức Chúa Trời sắp đặt, vậy thì trong chuyện này Đức Chúa Trời tể trị thế nào? Ngài đưa ngươi ra khỏi nhà, không để họ trở thành phiền toái của ngươi, liên lụy đến ngươi, vậy Ngài muốn đưa ngươi đến đâu? Đức Chúa Trời đưa ngươi đến một môi trường không có sự vướng bận của xác thịt, không thấy được người thân. Ngươi bận tâm đến họ, ngươi muốn làm một chút gì đó cho họ nhưng cũng không thể làm được, muốn dâng một chút lòng hiếu thảo cho họ cũng không thể, họ không thể khiến ngươi vướng bận nữa rồi. Đức Chúa Trời đã sắp đặt cho họ tách ra rồi, tước đoạt tất cả vướng bận của ngươi, nếu không ngươi vẫn sẽ báo hiếu họ, dốc sức vì họ, bán mạng vì họ. Đức Chúa Trời sắp đặt cho ngươi tách ra khỏi những vướng bận bên ngoài này, đây là chuyện tốt hay chuyện xấu? (Thưa, chuyện tốt.) Đây là chuyện tốt, không cần phải hối hận. Nếu đã là chuyện tốt, thì con người nên làm thế nào đây? Con người nên cảm ơn Đức Chúa Trời, nên nói rằng: “Đức Chúa Trời yêu tôi quá rồi!”. Ngươi không thể thắng được sự trói buộc của tình cảm nếu dựa vào chính mình, bởi vì lòng ngươi đều bị tình cảm chi phối, đều mong muốn gia đình đoàn tụ, cả nhà già trẻ lớn bé đều ở bên cạnh, bình an, khỏe mạnh, vui vẻ, ngày nào cũng trôi qua như thế, mãi mãi không xa nhau. Nhưng chuyện này cũng có điểm không tốt, tinh lực và tâm huyết cả cuộc đời của ngươi, tuổi trẻ của ngươi, thời gian tươi đẹp của ngươi, những thứ tốt nhất cả cuộc đời của ngươi đều sẽ dâng hiến cho họ, nếu ngươi hy sinh cả cuộc đời mình vì xác thịt, vì gia đình, vì người thân, vì công việc, vì danh lợi, vì các mối quan hệ phức tạp, ngươi sẽ hoàn toàn hủy hoại bản thân. Cho nên, Đức Chúa Trời yêu con người thế nào? Đức Chúa Trời nói: “Ngươi đừng để bị hủy hoại trong vũng bùn, nếu đôi chân ngươi mắc kẹt trong đó, thì dù ngươi có kiệt sức cũng không rút ra được đâu. Ngươi chẳng có vóc giạc đó, cũng chẳng có dũng khí đó, càng chẳng có đức tin đó, Ta đưa ngươi ra ngoài”. Đức Chúa Trời đã làm như thế, còn không bàn bạc với ngươi nữa. Vì sao Đức Chúa Trời không trưng cầu ý kiến của con người? Có người nói: “Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa, Ngài muốn thế nào thì làm thế ấy, loài người giống như con kiến, giống như con rệp, chẳng là gì trong mắt Đức Chúa Trời cả”. Nói thì nói như vậy, nhưng Đức Chúa Trời đối đãi với con người như vậy sao? Không phải. Đức Chúa Trời bày tỏ nhiều lẽ thật và ban cho loài người như vậy, để sự bại hoại của loài người được tinh sạch, để loài người đạt được sự sống mới từ Ngài, tình yêu của Ngài với loài người quá lớn lao, đây đều là điều con người có thể nhìn thấy. Đức Chúa Trời có tâm ý dành cho ngươi, mục đích Đức Chúa Trời đưa ngươi ra ngoài chính là để ngươi đi trên chính đạo của cuộc đời, sống cuộc đời có ý nghĩa, chỉ dựa vào bản thân ngươi, ngươi sẽ không lựa chọn con đường này. Ý muốn chủ quan của con người là muốn bình an sống hết một đời, cho dù không phải giàu sang phú quý, nhưng ít nhất cả gia đình sum vầy mãi mãi bên nhau, hưởng thụ niềm vui gia đình như vậy, không biết cách quan tâm đến tâm ý của Đức Chúa Trời, cũng không biết lo nghĩ cho đích đến sau này, cho tâm ý cứu rỗi loài người của Đức Chúa Trời. Con người không hiểu, Đức Chúa Trời cũng không tính toán, cũng không cần nói với con người quá nhiều, bởi vì ngươi không hiểu, bởi vì vóc giạc của ngươi quá nhỏ bé, có bàn bạc với ngươi cũng chẳng thông suốt được. Tại sao lại bàn bạc không thông suốt? Bởi vì chuyện lớn như kế hoạch quản lý cứu rỗi loài người của Đức Chúa Trời không thể nói rõ với con người chỉ bằng đôi ba lời, nếu đã không thể nói rõ, Đức Chúa Trời sẽ trực tiếp làm chủ, Đức Chúa Trời sẽ trực tiếp thực hiện, đến một ngày ngươi sẽ hiểu thôi.
Đức Chúa Trời đưa những người dân được chọn ra khỏi môi trường tồi tệ ở Đại Lục, ở đây có ý tốt của Ngài, hiện tại con người đều đã nhìn thấy, con người phải thường xuyên biết ơn chuyện này, cảm ơn ân đãi của Ngài. Ngươi bước ra khỏi môi trường gia đình như vậy, thoát ra khỏi tất cả các mối quan hệ xác thịt phức tạp giữa người với người, thoát khỏi tất cả vướng bận thế tục, vướng bận xác thịt, Đức Chúa Trời đưa ngươi ra khỏi một mạng lưới phức tạp, đưa ngươi tới trước mặt Ngài, đưa ngươi tới nhà Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời nói: “Ở đây thanh tịnh, nơi này rất tốt, thích hợp để ngươi phát triển. Ở đây có lời của Đức Chúa Trời, có sự chỉ dẫn của Đức Chúa Trời, có sự cầm quyền của lẽ thật, cũng có tâm ý cứu rỗi con người của Đức Chúa Trời, trung tâm công tác cứu rỗi đều ở đây, ngươi hãy phát triển thỏa thích ở đây đi”. Đức Chúa Trời đưa ngươi tới một môi trường như vậy, ở trong môi trường này cũng có thể không có sự an ủi của người nhà, lúc ngươi bị bệnh không có con cái ở bên cạnh chăm sóc, cũng không có ai nói lời thân thiết, khi ngươi chỉ có một mình, nghĩ về những khó khăn và đau khổ của xác thịt, nghĩ về việc sau này sẽ còn gặp phải điều gì, lúc đó ngươi sẽ cảm thấy cô đơn. Vì sao ngươi có thể cảm thấy cô đơn? Vóc giạc của con người quá nhỏ bé, đây là nguyên nhân khách quan. Vậy nguyên nhân chủ quan là gì? (Thưa, con người không hoàn toàn buông bỏ được người thân, xác thịt.) Đúng vậy, là do con người không buông bỏ được. Con người sống trong xác thịt lấy các mối quan hệ và tình cảm gia đình xác thịt này làm vui thú. Họ cho rằng con người không thể sống thiếu những người thân của mình. Vậy tại sao ngươi không nghĩ đến việc ngươi đã đến nhân gian như thế nào? Ngươi đến một mình, ngươi và họ vốn không hề có mối quan hệ gì. Đức Chúa Trời mang từng con người một đến đây; trên thực tế, khi ngươi đến, ngươi chỉ có một mình. Lúc đó ngươi không cảm thấy cô đơn, bây giờ Đức Chúa Trời đưa ngươi ra ngoài, vì sao ngươi lại cảm thấy cô đơn? Ngươi cảm thấy thiếu đi một người đồng hành có thể nói những lời thân thiết với ngươi, người đồng hành này có thể là con cái của ngươi, có thể là bố mẹ của ngươi, cũng có thể là nửa kia của ngươi – chồng hoặc vợ, cho nên ngươi cảm thấy cô đơn. Vậy khi ngươi cô đơn, sao ngươi không nghĩ đến Đức Chúa Trời? Đức Chúa Trời có phải bạn đồng hành của con người không? (Thưa, phải.) Lúc ngươi đau khổ nhất, buồn bã nhất, ai có thể thật sự an ủi trái tim của ngươi? Ai có thể thật sự giải quyết khó khăn của ngươi? (Thưa, Đức Chúa Trời.) Chỉ có Đức Chúa Trời có thể thật sự giải quyết khó khăn của con người. Một mình ngươi bị bệnh, con cái ở bên cạnh bưng trà rót nước phục vụ, ngươi vẫn rất vui vẻ nhưng thời gian lâu dần con cái sẽ phiền chán, không ai muốn phục vụ nữa, lúc đó mới là thật sự cô đơn! Ngươi cảm thấy bây giờ không có người đồng hành, là không có người đồng hành thật sao? Thực ra không phải, Đức Chúa Trời vẫn luôn đồng hành với ngươi! Đức Chúa Trời không rời khỏi con người, Đức Chúa Trời là chỗ dựa cho con người bất cứ lúc nào, là chỗ tránh nạn cho con người bất cứ lúc nào, Đức Chúa Trời là tri kỷ duy nhất của con người. Cho nên, bất kể ngươi gặp phải khó khăn gì, đau khổ gì, bất kể ngươi gặp phải chuyện ấm ức gì, chuyện yếu đuối tiêu cực gì, ngươi hãy mau chóng tới cầu nguyện trước mặt Đức Chúa Trời, lời của Đức Chúa Trời sẽ an ủi ngươi, lời của Đức Chúa Trời sẽ giải quyết khó khăn của ngươi, sẽ giải quyết các loại vấn đề của ngươi. Trong môi trường như thế, sự cô đơn của ngươi sẽ trở thành điều kiện cơ bản để trải nghiệm lời của Đức Chúa Trời, đạt được lẽ thật. Ngươi trải nghiệm nhiều rồi, dần dần sẽ cảm thấy: “Rời xa cha mẹ mình vẫn sống tốt như thường, rời xa chồng mình vẫn sống đầy đủ như thường, rời xa con cái mình vẫn sống rất bình an, rất vui vẻ như thường, mình không còn trống rỗng nữa, không còn dựa vào con người nữa, mình sẽ dựa vào Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời cung cấp cho mình bất cứ lúc nào, giúp đỡ mình bất cứ lúc nào. Mặc dù mình không chạm được vào Ngài, không nhìn thấy Ngài, nhưng mình biết Ngài ở bên mình bất cứ lúc nào bất cứ ở đâu, chỉ cần mình cầu nguyện Ngài, chỉ cần mình kêu cầu Ngài, Ngài sẽ làm cho mình cảm động, sẽ cho mình biết tâm ý của Ngài, khiến mình nhìn thấy con đường nên đi”, khi đó Đức Chúa Trời sẽ thật sự trở thành Đức Chúa Trời của ngươi, tất cả vấn đề của ngươi đều được giải quyết rồi.
– Phần 3, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt
Có người vừa muốn hiểu lẽ thật, vừa muốn đạt được lẽ thật; họ muốn dâng mình cho Đức Chúa Trời nhưng không thể bỏ lại bất cứ thứ gì. Họ không thể bỏ lại tiền đồ, sự an nhàn xác thịt, sự đoàn tụ gia đình, con cái và cha mẹ của mình, không thể buông bỏ ý định, mục đích hay dục vọng của bản thân. Bất kể gặp phải chuyện gì, họ luôn đặt bản thân, chuyện của bản thân và ham muốn cá nhân lên trước và đặt lẽ thật ở cuối cùng; việc thỏa mãn những lợi ích xác thịt và tâm tính Sa-tan bại hoại đặt ở vị trí đầu tiên, trong khi việc thực hành lời Đức Chúa Trời và làm hài lòng Ngài là thứ yếu, được đặt ở vị trí cuối cùng. Liệu những người như vậy có đạt được sự khen ngợi của Đức Chúa Trời không? Như thế thì khi nào mới có thể bước vào thực tế lẽ thật hoặc thỏa mãn tâm ý của Đức Chúa Trời đây? (Thưa, không bao giờ đạt được.) Nếu bên ngoài, ngươi cũng thực hiện bổn phận và không nhàn rỗi, nhưng tâm tính bại hoại của ngươi chưa được giải quyết chút nào, thì đây có phải là tuân theo con đường của Đức Chúa Trời không? (Thưa, không phải.) Tất cả các ngươi đều hiểu những chuyện này, nhưng đến khi thực hành lẽ thật thì lại vất vả. Ngươi phải dùng việc chịu khổ và trả giá vào việc thực hành lẽ thật chứ đừng dùng vào việc tuân thủ quy định và làm theo quá trình. Dù ngươi chịu khổ bao nhiêu vì lẽ thật thì cũng đáng giá, và việc ngươi chịu khổ để thực hành lẽ thật và thỏa mãn tâm ý của Đức Chúa Trời được Ngài chấp nhận và khen ngợi.
– Phần 3, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt
Nếu ngươi có thể dâng hiến thân, tâm, và toàn bộ tình yêu thương chân thật của mình cho Đức Chúa Trời, đặt chúng trước Ngài, hoàn toàn thuận phục Ngài, và tuyệt đối quan tâm đến tâm ý của Ngài – không vì xác thịt, không vì gia đình, và không vì những ham muốn cá nhân của chính mình, mà vì lợi ích của nhà Đức Chúa Trời, xem lời Đức Chúa Trời như là nguyên tắc và nền tảng trong mọi việc – thì bằng cách đó, mọi ý định và nhìn nhận của ngươi đều sẽ đúng chỗ, và lúc ấy ngươi sẽ là một người ở trước Đức Chúa Trời, nhận lãnh sự ngợi khen của Ngài. Những người được Đức Chúa Trời thích là những người tuyệt đối hướng về Ngài; họ là những người có thể dâng hiến chỉ cho riêng Ngài. Những kẻ Ngài khinh ghét là những kẻ nửa vời với Ngài, và những kẻ phản nghịch Ngài. Ngài khinh ghét những ai tin ở Ngài và luôn muốn vui hưởng Ngài nhưng lại không thể dâng mình hoàn toàn vì Ngài. Ngài khinh ghét những kẻ nói yêu thương Ngài nhưng trong lòng lại phản nghịch Ngài; Ngài khinh ghét những kẻ dùng lời lẽ hùng hồn, hoa mỹ vào việc dối lừa. Những kẻ không thật sự dâng hiến cho Đức Chúa Trời, hoặc chưa thật sự thuận phục trước Ngài, thì đều gian dối và quá ngạo mạn trong bản chất. Những kẻ không thể thật sự thuận phục trước Đức Chúa Trời thực tế, bình thường thì thậm chí còn ngạo mạn hơn nữa, và họ đặc biệt là con cháu hiếu thảo của thiên sứ trưởng. Những người thật sự dâng mình cho Đức Chúa Trời thì tận hiến bản thân cho Ngài và đặt toàn bộ con người mình trước Ngài; họ có thể thuận phục trước mọi lời và công tác của Ngài, và có thể đưa lời Ngài vào thực hành. Họ có thể tin nhận lời Đức Chúa Trời và dùng chúng làm nền tảng cho sự tồn tại của mình, và họ có thể hăng hái kiếm trong lời Đức Chúa Trời hầu tìm ra những phần nào để thực hành. Những người như thế là những người thật sự sống trước Đức Chúa Trời.
– Những người thật sự yêu kính Đức Chúa Trời là những người có thể tuyệt đối thuận phục sự thiết thực của Ngài, Lời, Quyển 1 – Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời
Con người phải theo đuổi để sống thể hiện ra cuộc đời có ý nghĩa, và không nên hài lòng với hoàn cảnh hiện tại của mình. Để sống thể hiện ra hình ảnh của Phi-e-rơ, con người phải có hiểu biết và kinh nghiệm của Phi-e-rơ. Con người phải theo đuổi những thứ cao cả hơn và sâu rộng hơn. Họ phải theo đuổi một tình yêu sâu đậm và thuần khiết hơn dành cho Đức Chúa Trời, và một cuộc đời có giá trị và ý nghĩa. Chỉ như vậy mới là đời sống; chỉ khi đó con người mới giống như Phi-e-rơ. Các ngươi phải tập trung vào việc chủ động bước vào mặt tích cực, và không được lùi bước một cách tiêu cực vì thỏa mãn với sự an nhàn nhất thời mà lơ là các lẽ thật sâu sắc, chi tiết và thực tế hơn. Ngươi phải có tình yêu thực tế, và các ngươi phải tìm cách để đưa bản thân thoát khỏi cuộc sống vô tư lự và suy đồi giống như của súc vật này. Các ngươi phải sống thể hiện ra một cuộc đời có ý nghĩa, có giá trị và các ngươi đừng lừa phỉnh bản thân, hoặc coi cuộc đời mình giống như món đồ chơi để đùa giỡn. Với những ai quyết tâm yêu kính Đức Chúa Trời, không có lẽ thật nào mà không thể có được, không có công lý nào mà không thể trụ vững. Các ngươi nên sống đời mình như thế nào? Các ngươi nên yêu mến Đức Chúa Trời, và sử dụng tình yêu này để thỏa mãn tâm ý của Ngài như thế nào? Chẳng có điều gì lớn lao hơn thế trong cuộc đời ngươi. Trên hết, ngươi phải có ý chí và nghị lực này, và đừng giống như những kẻ yếu đuối, nhu nhược. Ngươi phải học cách trải nghiệm một cuộc sống có ý nghĩa, và trải nghiệm những lẽ thật có ý nghĩa, và đừng qua loa với bản thân như vậy. Cuộc sống của ngươi sẽ trôi đi mà ngươi không hề nhận ra; rồi liệu ngươi sẽ còn có cơ hội khác để yêu thương Đức Chúa Trời không? Sau khi chết, con người còn có thể yêu thương Đức Chúa Trời được không? Ngươi phải có ý chí và lương tâm như Phi-e-rơ; cuộc sống của ngươi phải có ý nghĩa và các ngươi đừng đùa giỡn với chính bản thân mình. Là một con người, và là người theo đuổi Đức Chúa Trời, ngươi phải có khả năng cân nhắc cẩn thận cách các ngươi đối xử với cuộc đời của mình, cách ngươi nên dâng mình cho Đức Chúa Trời, cách ngươi nên có đức tin ý nghĩa hơn vào Đức Chúa Trời, và vì ngươi yêu mến Đức Chúa Trời, làm sao để ngươi yêu kính Ngài một cách thuần khiết hơn, đẹp hơn, và tốt hơn. … Các ngươi phải chịu đựng gian khổ vì lẽ thật, các ngươi phải hy sinh bản thân cho lẽ thật, các ngươi phải chịu đựng nhục nhã vì lẽ thật, và càng phải chịu khổ nạn nhiều hơn nữa để đạt được càng nhiều lẽ thật. Đây chính là những gì các ngươi nên làm. Các ngươi đừng vứt bỏ lẽ thật để hưởng thụ gia đình hòa thuận, và các ngươi không được mất đi một đời tôn nghiêm và nhân cách vì sự hưởng thụ nhất thời. Các ngươi nên theo đuổi tất cả những gì đẹp đẽ và tốt lành, và nên theo đuổi con đường nhân sinh có ý nghĩa hơn. Nếu các ngươi sống một cuộc đời dung tục như vậy và chẳng hề có mục tiêu mưu cầu nào, chẳng phải các ngươi đang lãng phí cuộc đời mình sao? Các ngươi có được gì từ việc sống như vậy? Các ngươi nên từ bỏ tất cả những sự hưởng thụ xác thịt để có được một lẽ thật, và đừng nên vứt bỏ tất cả lẽ thật chỉ vì một chút hưởng thụ. Những người như vậy không có nhân cách hay tôn nghiêm; chẳng có ý nghĩa gì cho sự tồn tại của họ!
– Các kinh nghiệm của Phi-e-rơ: Hiểu biết của ông về hình phạt và sự phán xét, Lời, Quyển 1 – Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời
Hôm nay ngươi không tin những lời Ta phán, và ngươi không chú ý đến chúng; khi tới ngày công tác này lan truyền đi, và ngươi nhìn ra toàn bộ sự việc, ngươi sẽ hối tiếc, và khi đó ngươi sẽ chết lặng. Có phước lành nhưng ngươi không biết hưởng, có lẽ thật nhưng ngươi không kiếm tìm. Chẳng phải ngươi coi rẻ bản thân sao? Hôm nay, mặc dù bước tiếp theo trong công tác của Đức Chúa Trời vẫn chưa bắt đầu, nhưng chẳng có thêm những yêu cầu dành cho ngươi và những gì ngươi phải sống thể hiện ra. Có quá nhiều công tác và quá nhiều lẽ thật; chúng không đáng để ngươi biết ư? Hình phạt và sự phán xét không thể đánh thức tâm hồn ngươi ư? Hình phạt và sự phán xét không thể khiến ngươi ghét bản thân ư? Ngươi chỉ hài lòng với việc sống dưới ảnh hưởng của Sa-tan, với sự bình yên, vui vẻ, và một chút an nhàn xác thịt thôi sao? Chẳng phải ngươi là hạng người đê tiện nhất trong tất cả sao? Chẳng có ai ngu ngốc hơn những người đã nhìn thấy sự cứu rỗi nhưng không theo đuổi để có được điều đó; đây là những người đắm chìm trong xác thịt và vui hưởng Sa-tan. Ngươi mong rằng đức tin vào Đức Chúa Trời sẽ không hề có khó khăn gì, không hề có hoạn nạn gì, không hề có thống khổ gì. Ngươi luôn mưu cầu những thứ vô giá trị và ngươi không coi trọng sự sống, thay vào đó đặt những suy nghĩ ngông cuồng của mình lên trước lẽ thật. Ngươi thật vô giá trị! Ngươi sống như một con lợn – có gì khác giữa ngươi với lợn và chó chứ? Chẳng phải những kẻ yêu xác thịt thay vì mưu cầu lẽ thật đều là súc vật sao? Chẳng phải những người chết không có linh hồn đều là những thây ma biết đi sao? Nơi các ngươi, Ta đã phán bao nhiêu lời rồi? Công tác mà Ta đã thực hiện nơi các ngươi còn ít sao? Ta đã cung cấp trong các ngươi bao nhiêu rồi? Vậy sao ngươi vẫn chưa có được điều đó? Ngươi có gì để oán trách nữa? Chẳng phải là ngươi không có được gì bởi lẽ ngươi quá yêu xác thịt sao? Và chẳng phải vì suy nghĩ của ngươi quá ngông cuồng sao? Chẳng phải vì ngươi quá ngu ngốc sao? Nếu ngươi không thể có được các phước lành này, ngươi có thể đổ lỗi cho Đức Chúa Trời vì không cứu rỗi ngươi sao? Điều ngươi tìm kiếm là có thể có được bình an sau khi tin vào Đức Chúa Trời, để con cái ngươi không bị ốm đau, để chồng ngươi có công việc tốt, để con trai ngươi có người vợ hiền, để con gái ngươi có tấm chồng tử tế, để trâu ngựa có thể cày bừa tốt, để mùa màng có một năm mưa thuận gió hòa. Đây là những gì ngươi kiếm tìm. Sự tìm kiếm của ngươi chỉ là để có cuộc sống thoải mái, để tai ương không đổ xuống gia đình ngươi, để phong ba bỏ qua ngươi, để cát bụi không chạm mặt ngươi, để mùa màng không bị ngập úng, để thảm họa không ảnh hưởng tới ngươi, để sống trong sự bao bọc của Đức Chúa Trời, để sống trong tổ ấm đủ đầy. Một kẻ hèn nhát như ngươi, luôn mưu cầu xác thịt – ngươi có tấm lòng không, ngươi có linh hồn không? Ngươi không phải là súc vật ư? Ta ban cho ngươi con đường thật mà chẳng đòi hỏi nhận lại điều gì, vậy mà ngươi không mưu cầu. Ngươi có phải là một trong những người tin vào Đức Chúa Trời không? Ta ban cho ngươi cuộc đời đích thực, nhưng ngươi không mưu cầu. Chẳng phải ngươi không khác gì chó hay lợn sao? Con lợn không mưu cầu cuộc sống con người, chúng không mưu cầu việc được làm cho tinh sạch, và chúng không hiểu cuộc đời là gì. Mỗi ngày, chúng chỉ đơn giản là ăn no ngủ say. Ta đã cho ngươi con đường thật nhưng ngươi vẫn chưa đạt được: Ngươi trắng tay. Ngươi có muốn tiếp tục cuộc sống này, cuộc sống của một con lợn không? Những người như vậy sống có ý nghĩa gì? Cuộc sống của ngươi thật đáng khinh và hèn mọn, ngươi sống trong dơ bẩn và dâm loạn, và ngươi không mưu cầu bất kỳ mục tiêu nào; cuộc đời của ngươi chẳng phải là cuộc đời hèn mọn nhất sao? Các ngươi có mặt mũi nào mà đối diện Đức Chúa Trời đây? Nếu các ngươi tiếp tục trải nghiệm như vậy, chẳng phải các ngươi sẽ không thu nhận được điều gì sao? Ngươi đã được ban cho con đường thật nhưng cuối cùng ngươi có thể đạt được điều đó hay không còn tùy vào sự mưu cầu của riêng ngươi.
– Các kinh nghiệm của Phi-e-rơ: Hiểu biết của ông về hình phạt và sự phán xét, Lời, Quyển 1 – Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời
Bây giờ là lúc Thần của Ta thực hiện công tác vĩ đại, và là lúc Ta bắt đầu công tác của Ta giữa các quốc gia dân ngoại. Hơn nữa, đó cũng là lúc Ta phân loại tất cả những loài thọ tạo, đặt từng người vào phân nhóm tương ứng của họ, để công tác của Ta có thể tiến triển nhanh chóng và hiệu quả hơn. Và vì vậy, điều Ta yêu cầu ở các ngươi vẫn là việc dâng hiến toàn bộ con người của ngươi cho tất cả công tác của Ta, và, hơn nữa, ngươi cần nhận thức rõ và nắm chắc tất cả công tác Ta đã làm trên ngươi, và dồn tất cả sức lực của ngươi vào công tác của Ta để nó có thể trở nên hiệu quả hơn. Đây là điều mà ngươi phải hiểu. Buông xuôi việc đấu tranh với nhau, không nên tự mình tìm kiếm đường thoái lui, hay tìm kiếm sự thoải mái về xác thịt cho mình, vốn là những điều sẽ trì hoãn công tác của Ta, và trì hoãn tương lai tuyệt vời của ngươi. Thay vì bảo vệ ngươi, mà làm như vậy sẽ mang lại cho ngươi sự hủy hoại. Như thế chẳng phải ngươi thật dại dột hay sao? Những điều mà ngươi hưởng thụ một cách tham lam ngày nay chính là những điều đang phá hủy tương lai của ngươi, trong khi nỗi đau mà ngươi hứng chịu hôm nay lại chính là điều đang bảo vệ ngươi. Ngươi phải nhận thức rõ những điều này, để tránh sa vào những cám dỗ mà ngươi sẽ khó thoát ra và để tránh mò mẫm trong màn sương dày đặc mà không thể tìm thấy mặt trời. Khi màn sương dày đặc tan đi, ngươi sẽ thấy mình giữa sự phán xét của ngày trọng đại.
– Công tác truyền bá Phúc Âm cũng là công tác cứu rỗi con người, Lời, Quyển 1 – Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời
Ngày hôm nay, Ta yêu mến bất kỳ ai có thể tuân theo ý chỉ của Ta, bất kỳ ai có thể thể hiện sự quan tâm đến những trọng trách của Ta, và bất kỳ ai có thể dâng trọn mình cho Ta bằng một tấm lòng thật và chân thành. Ta sẽ liên tục khai sáng cho họ, và không để họ tuột khỏi Ta. Ta thường phán: “Những ai chân thành dâng mình cho Ta, Ta chắc chắn sẽ ban phước dồi dào”. “Ban phước” ám chỉ điều gì? Ngươi có biết không? Trong bối cảnh công tác hiện tại của Đức Thánh Linh, nó đề cập đến những trọng trách mà Ta trao cho ngươi. Đối với tất cả những ai có thể gánh trọng trách cho hội thánh, và những ai chân thành dâng mình vì Ta, cả trọng trách và sự tha thiết của họ đều là hai ơn phước đến từ Ta. Ngoài ra, những sự mặc khải Ta ban cho họ cũng là một ơn phước đến từ Ta.
– Những lời của Đấng Christ buổi ban đầu – Chương 82, Lời, Quyển 1 – Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời
Giờ Ta đang đi giữa dân của Ta, đang sống giữa dân của Ta. Hôm nay, những ai có tình yêu chân thành đối với Ta, thì đó là người có phúc. Phúc cho những ai thuận phục Ta, chắc chắn họ sẽ được ở lại trong vương quốc của Ta. Phúc cho những ai biết Ta, chắc chắn họ sẽ nắm quyền trong vương quốc của Ta. Phúc cho những ai mưu cầu Ta, chắc chắn họ sẽ thoát khỏi sự trói buộc của Sa-tan và tận hưởng phúc lành của Ta. Phúc cho những ai có thể chống lại chính mình, chắc chắn họ sẽ được Ta chiếm hữu và thừa hưởng sự giàu có trong vương quốc của Ta. Những ai bôn ba vì Ta, Ta sẽ ghi nhớ; những ai dâng mình vì Ta, Ta sẽ chấp thuận; những ai dâng hiến lên Ta, Ta sẽ ban cho họ những sự để hưởng thụ. Những ai hưởng thụ lời của Ta, Ta sẽ ban phúc; chắc chắn họ sẽ là trụ cột trong vương quốc của Ta, chắc chắn họ sẽ hưởng sự giàu có vô biên trong nhà của Ta và không ai có thể sánh bằng. Các ngươi đã bao giờ tiếp nhận những phúc lành được chuẩn bị cho các ngươi chưa? Các ngươi đã bao giờ mưu cầu những lời hứa được hứa cho các ngươi chưa? Các ngươi chắc chắn sẽ nhờ sự dẫn dắt từ ánh sáng của Ta mà phá vỡ sự áp chế của thế lực đen tối. Các ngươi chắc chắn sẽ không để mất sự dẫn dắt của ánh sáng khi ở trong bóng tối. Các ngươi chắc chắn sẽ thành chủ nhân của vạn vật. Các ngươi chắc chắn sẽ trở thành những người đắc thắng trước Sa-tan. Khi đất nước của con rồng lớn sắc đỏ sụp đổ, các ngươi chắc chắn sẽ đứng giữa vạn dân như là chứng cứ cho chiến thắng của Ta. Các ngươi chắc chắn sẽ kiên cường và không dao động ở vùng đất Si-ni. Thông qua những đau khổ mà các ngươi chịu, các ngươi sẽ được thừa hưởng phúc lành từ Ta và chắc chắn sẽ tỏa vinh quang của Ta trên toàn vũ trụ.
– Những lời của Đức Chúa Trời với toàn vũ trụ – Chương 19, Lời, Quyển 1 – Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời
Lời chứng trải nghiệm liên quan
Thoát khỏi xiềng xích gia đình
Thánh ca liên quan
Dâng hết mình cho công tác của Đức Chúa Trời
Ngươi nên từ bỏ tất cả vì lẽ thật
Con người nên cố gắng sống trọn vẹn một cuộc sống đầy ý nghĩa