21. Cách giải quyết vấn đề làm việc theo ý riêng

Lời Đức Chúa Trời Toàn Năng trong thời kỳ sau rốt

Phụng sự Đức Chúa Trời không phải là nhiệm vụ đơn giản. Những người có tâm tính bại hoại vẫn không thay đổi không bao giờ có thể phụng sự Đức Chúa Trời. Nếu tâm tính của ngươi chưa bị phán xét và hành phạt bởi lời Đức Chúa Trời, thì tâm tính của ngươi vẫn còn đại diện cho Sa-tan, điều chứng tỏ rằng ngươi phụng sự cho Đức Chúa Trời bởi những ý định tốt của riêng mình, rằng việc phụng sự của ngươi dựa trên bản tính Sa-tan của ngươi. Ngươi phụng sự Đức Chúa Trời với tính cách tự nhiên của ngươi, và theo những sở thích cá nhân của ngươi. Hơn nữa, ngươi luôn nghĩ rằng những điều ngươi sẵn lòng làm là những điều làm vui lòng Đức Chúa Trời, và những điều ngươi không muốn làm là những điều Đức Chúa Trời ghét; ngươi làm việc hoàn toàn theo những sở thích của riêng mình. Đây có thể được gọi là phụng sự Đức Chúa Trời không? Cuối cùng, sẽ không có chút thay đổi nào trong tâm tính sống của ngươi; thay vào đó, việc phụng sự của ngươi sẽ khiến ngươi càng ngang bướng hơn, từ đó làm ăn sâu tâm tính bại hoại của ngươi, và như vậy, trong ngươi sẽ hình thành những quy tắc về việc phụng sự Đức Chúa Trời mà chủ yếu dựa trên tính cách của bản thân ngươi, và những kinh nghiệm phát xuất từ việc phụng sự của ngươi theo tâm tính của bản thân ngươi. Đây là những kinh nghiệm và bài học của con người. Nó là triết lý xử thế của con người. Những người như thế này có thể được xếp vào loại những người Pha-ri-si và các chức sắc tôn giáo. Nếu họ không bao giờ thức tỉnh và ăn năn, thì cuối cùng họ chắc chắn sẽ trở thành các christ giả và những kẻ địch lại Đấng Christ mê hoặc mọi người trong thời kỳ sau rốt. Các christ giả và những kẻ địch lại Đấng Christ được nói đến sẽ dấy lên từ những kẻ như vậy. Nếu những người phụng sự Đức Chúa Trời làm theo tính cách của riêng mình và hành động theo ý muốn của riêng mình, thì họ có nguy cơ bị đào thải bất cứ lúc nào. Những người áp dụng nhiều năm kinh nghiệm có được của mình để phụng sự Đức Chúa Trời nhằm chiếm được cảm tình của những người khác, để lên lớp họ và kìm kẹp họ, và để đứng ở địa vị cao – và những người không bao giờ ăn năn, không bao giờ xưng tội, không bao giờ từ bỏ những lợi ích của địa vị – những người này sẽ gục ngã trước Đức Chúa Trời. Họ cùng một giuộc với Phao-lô, dựa vào thâm niên của mình và khoe khoang trình độ của mình. Đức Chúa Trời sẽ không hoàn thiện những người như thế này. Phụng sự như thế là làm gián đoạn công tác của Đức Chúa Trời. Mọi người luôn bám vào những điều xưa cũ. Họ bám vào những quan niệm của quá khứ, vào mọi thứ từ những thời đại đã qua. Đây là một chướng ngại rất lớn cho việc phụng sự của họ. Nếu ngươi không thể vứt bỏ chúng, thì những thứ này sẽ bóp nghẹt cả cuộc đời ngươi. Đức Chúa Trời sẽ không khen ngợi ngươi, không một chút nào, kể cả khi ngươi gãy chân vì chạy hay gãy lưng vì lao động, kể cả khi ngươi tử đạo vì phụng sự Đức Chúa Trời. Hoàn toàn ngược lại: Ngài sẽ phán rằng ngươi là một kẻ hành ác.

– Việc phụng sự tôn giáo phải bị thanh trừng, Lời, Quyển 1 – Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời

Có một số người không chú trọng tìm kiếm nguyên tắc lẽ thật khi thực hiện bổn phận mà luôn hành động theo ý mình. Biểu hiện thường gặp nhất của người có ý muốn cá nhân đặc biệt mạnh là gì? Đó chính là bất kể gặp phải chuyện gì, trước tiên họ sẽ tính toán mọi việc trong lòng, nghĩ xong xuôi hết những chuyện có thể nghĩ đến, lập một kế hoạch chu đáo và chặt chẽ. Họ cảm thấy không có sơ hở nào nữa và thế là thực hành hoàn toàn theo ý mình, kết quả là kế hoạch không theo kịp sự biến đổi, có lúc sẽ xảy ra sự cố. Vấn đề ở đây là gì? Hành động theo ý mình thì sẽ thường xuyên xảy ra sai sót như vậy. Vì thế, bất luận là gặp phải chuyện gì, mọi người cũng nên ngồi xuống và cùng nhau tìm kiếm lẽ thật, cầu nguyện với Đức Chúa Trời, cầu xin sự lãnh đạo của Ngài. Có sự khai sáng của Đức Chúa Trời, những thứ có được qua việc thông công như vậy sẽ sáng tỏ và họ sẽ có con đường để đi tiếp. Ngoài ra, có thể gửi gắm sự việc cho Đức Chúa Trời, ngưỡng vọng và nương cậy vào Đức Chúa Trời, có Ngài lãnh đạo, trông nom và bảo vệ, thực hành như vậy sẽ đảm bảo hơn, sẽ không có vấn đề gì lớn xuất hiện. Nếu chỉ là những thứ do đầu óc con người ngẫm nghĩ ra, chúng có thể hoàn toàn phù hợp với sự thật không? Chúng có thể phù hợp với nguyên tắc lẽ thật không? Điều này là không thể. Nếu ngươi không cậy dựa và ngưỡng vọng vào Đức Chúa Trời khi thực hiện bổn phận của mình, và chỉ làm theo ý ngươi muốn, thì dù có thông minh đến đâu, ngươi cũng sẽ luôn có những lúc thất bại. Những người ngạo mạn và tự phụ có khuynh hướng làm theo ý mình, vậy họ có lòng kính sợ Đức Chúa Trời không? Những người quá ngang ngạnh sẽ quên Đức Chúa Trời khi đến lúc phải hành động, và họ quên việc thuận phục Đức Chúa Trời; chỉ khi họ gặp phải trở ngại và không hoàn thành được bất cứ việc gì, thì họ mới thấy rằng mình đã không thuận phục Đức Chúa Trời, và đã không cầu nguyện với Đức Chúa Trời. Vấn đề này là gì vậy? Đây là họ không có Đức Chúa Trời trong lòng. Hành động của họ cho thấy rằng Đức Chúa Trời vắng bóng trong lòng họ, rằng mọi thứ đều đến từ chính họ. Và vì vậy, cho dù ngươi đang làm công tác hội thánh, thực hiện bổn phận, giải quyết một số sự vụ bên ngoài, hoặc xử lý các vấn đề trong cuộc sống cá nhân của ngươi, thì phải có nguyên tắc trong lòng ngươi, phải có một trạng thái. Trạng thái gì? “Bất luận thế nào thì trước khi có bất cứ chuyện gì xảy ra với mình, mình cũng phải cầu nguyện, mình phải thuận phục Đức Chúa Trời, mình phải thuận phục sự tể trị của Ngài, mọi sự đều do Đức Chúa Trời sắp đặt, và khi có chuyện gì đó xảy ra thì mình phải tìm kiếm tâm ý của Đức Chúa Trời, mình phải có thái độ này, mình không được lập kế hoạch của riêng mình”. Sau khi trải nghiệm như thế một thời gian, người ta sẽ bất giác thấy mình nhìn ra được sự tể trị của Đức Chúa Trời trong nhiều thứ. Nếu ngươi luôn có những hoạch định, cân nhắc, mong muốn, động cơ ích kỷ và tham muốn của riêng mình, thì lòng ngươi sẽ vô tình lạc khỏi Đức Chúa Trời, ngươi sẽ không nhìn ra được cách Đức Chúa Trời hành động, và phần lớn thời gian, Đức Chúa Trời sẽ ẩn đi khỏi ngươi. Chẳng phải ngươi thích làm mọi việc theo ý của riêng mình sao? Chẳng phải ngươi lập kế hoạch của riêng mình sao? Ngươi nghĩ ngươi có đầu óc, ngươi có học thức, có kiến thức, ngươi có phương thức và thủ đoạn để làm việc, ngươi có thể tự mình làm, ngươi giỏi giang, ngươi không cần Đức Chúa Trời, và vì vậy Đức Chúa Trời phán: “Vậy hãy đi và làm điều đó một mình ngươi, và chịu trách nhiệm về việc nó có suôn sẻ hay không, Ta không quan tâm”. Đức Chúa Trời không chú ý đến ngươi. Khi người ta làm theo ý muốn của riêng mình theo cách này trong đức tin của họ nơi Đức Chúa Trời và tin theo cách họ muốn, thì hậu quả là gì? Họ không bao giờ có thể trải nghiệm được sự tể trị của Đức Chúa Trời, họ không bao giờ có thể nhìn thấy bàn tay của Đức Chúa Trời, không bao giờ có thể cảm nhận được sự khai sáng và soi sáng của Đức Thánh Linh, họ không thể cảm nhận được sự hướng dẫn của Đức Chúa Trời. Và điều gì sẽ xảy ra khi thời gian trôi qua? Lòng họ sẽ ngày càng xa cách Đức Chúa Trời hơn, và sẽ có những ảnh hưởng dây chuyền. Những ảnh hưởng gì? (Thưa, nghi ngờ và phủ nhận Đức Chúa Trời.) Đây không chỉ là trường hợp nghi ngờ và phủ nhận Đức Chúa Trời: khi Đức Chúa Trời không có chỗ đứng trong lòng người ta, và họ làm theo ý mình muốn trong thời gian dài, thì một thói quen sẽ hình thành: khi điều gì đó xảy ra với họ, điều đầu tiên họ sẽ làm là nghĩ đến giải pháp, và hành động theo ý định, mục tiêu và các kế hoạch của chính họ; trước tiên họ sẽ xem xét liệu điều này có lợi cho họ hay không; nếu có, họ sẽ làm, và nếu không, họ sẽ không làm; họ sẽ trở nên có thói quen đi thẳng đến con đường này. Và Đức Chúa Trời sẽ đối xử thế nào với những người như vậy nếu họ cứ hành động như thế mà không ăn năn? Đức Chúa Trời sẽ không để ý đến họ, và gạt họ sang một bên. Thế nào là gạt sang một bên? Đức Chúa Trời sẽ không sửa dạy và cũng không quở trách, con người sẽ ngày càng phóng túng, không còn bị phán xét, hành phạt, sửa dạy, cũng không bị khiển trách. Họ càng không được khai sáng, soi sáng hay dẫn dắt, đây chính là gạt sang một bên. Khi Đức Chúa Trời gạt con người sang một bên thì trong lòng con người sẽ cảm thấy thế nào? Phần linh của họ u ám, không có Đức Chúa Trời ở bên, khải tượng mơ hồ, không có hướng hành động và toàn làm những việc ngu ngốc. Cứ như vậy sau một thời gian dài, con người sẽ cảm thấy sống không còn ý nghĩa gì nữa, tâm linh trống rỗng, và họ sẽ giống như những người ngoại đạo, ngày càng sa đọa. Đây chính là người bị Đức Chúa Trời ghét bỏ.

– Các nguyên tắc thực hành thuận phục Đức Chúa Trời, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt

Đối với một số người, dù cho họ có thể gặp phải vấn đề gì khi thực hiện bổn phận, thì họ cũng không tìm kiếm lẽ thật và họ luôn luôn hành động theo suy nghĩ, quan niệm, trí tưởng tượng và mong muốn của bản thân. Họ thường xuyên thỏa mãn những mong muốn ích kỷ của bản thân và tâm tính bại hoại của họ luôn luôn kiểm soát hành động của họ. Họ có thể trông như luôn thực hiện bổn phận nhưng vì họ chưa bao giờ tiếp nhận lẽ thật và không có khả năng làm mọi việc theo các nguyên tắc lẽ thật, nên cuối cùng họ không đạt được lẽ thật và sự sống, và trở thành một kẻ đem sức lực phục vụ đúng nghĩa. Vậy thì, những người như thế đang dựa vào điều gì khi thực hiện bổn phận của họ? Họ đang không dựa vào lẽ thật cũng như vào Đức Chúa Trời. Một chút lẽ thật mà họ hiểu được đó đã không nắm được quyền tối thượng trong lòng họ; họ đang dựa vào những ân tứ và tài năng của bản thân, vào bất kỳ sự hiểu biết nào họ có được, cũng như vào nghị lực hay thiện ý của họ để thực hiện những bổn phận này. Và nếu vậy thì, liệu họ có thể thực hiện bổn phận theo một tiêu chuẩn có thể chấp nhận được không? Khi con người dựa vào tính tự nhiên, quan niệm, trí tưởng tượng, chuyên môn và học hỏi để thực hiện bổn phận, thì mặc dù có vẻ như họ đang thực hiện bổn phận và không hành ác, nhưng họ đang không thực hành lẽ thật, và chưa làm được bất kỳ điều gì thỏa lòng Đức Chúa Trời. Cũng còn một vấn đề nữa không thể bỏ qua: Trong quá trình thực hiện bổn phận của mình, nếu các quan niệm, trí tưởng tượng và mong muốn cá nhân của ngươi không bao giờ thay đổi và không bao giờ được thay thế bằng lẽ thật, và nếu hành động và việc làm của ngươi không bao giờ được thực hiện theo các nguyên tắc lẽ thật, thì kết quả cuối cùng sẽ như thế nào? Ngươi sẽ không có lối vào sự sống, ngươi sẽ trở thành một kẻ đem sức lực phục vụ, do đó ứng nghiệm lời của Đức Chúa Jêsus: “Ngày đó, sẽ có nhiều người thưa cùng ta rằng: Lạy Chúa, lạy Chúa, chúng tôi chẳng từng nhơn danh Chúa mà nói tiên tri sao? Nhơn danh Chúa mà trừ quỉ sao? Và lại nhơn danh Chúa mà làm nhiều phép lạ sao? Khi ấy, ta sẽ phán rõ ràng cùng họ rằng: Hỡi kẻ làm gian ác, ta chẳng biết các ngươi bao giờ, hãy lui ra khỏi ta!” (Ma-thi-ơ 7:22-23). Tại sao Đức Chúa Trời gọi những kẻ ra sức và đem sức lực phục vụ này là những kẻ hành ác? Có một điểm chúng ta có thể chắc chắn, và đó là dù cho những người này thực hiện bổn phận hay công tác gì, thì động cơ, động lực, ý định và suy nghĩ của họ hoàn toàn xuất phát từ những mong muốn ích kỷ, và chúng hoàn toàn là để bảo vệ tư lợi và triển vọng của họ, và để thỏa mãn thể diện, sự phù phiếm và địa vị của chính họ. Tất cả đều xoay quanh những suy xét và tính toán này, trong lòng họ không có lẽ thật, họ không có tấm lòng kính sợ và thuận phục Đức Chúa Trời – đây là gốc rễ của vấn đề. Ngày hôm nay, điều gì là quan trọng để các ngươi mưu cầu? Trong mọi sự, ngươi phải tìm kiếm lẽ thật, và ngươi phải thực hiện bổn phận của mình một cách đúng đắn theo tâm ý của Đức Chúa Trời và theo yêu cầu của Đức Chúa Trời. Nếu ngươi làm vậy, ngươi sẽ nhận được sự khen ngợi của Đức Chúa Trời. Vậy, cụ thể thì điều gì liên quan đến việc thực hiện bổn phận theo yêu cầu của Đức Chúa Trời? Trong mọi việc ngươi làm, ngươi phải học cách cầu nguyện với Đức Chúa Trời, ngươi phải suy ngẫm về ý định của mình, suy nghĩ của mình, và liệu những ý định và suy nghĩ này có phù hợp với lẽ thật không; nếu chúng không phù hợp thì phải gạt sang một bên, sau đó ngươi nên hành động theo các nguyên tắc lẽ thật, và chấp nhận sự dò xét của Đức Chúa Trời. Việc này sẽ đảm bảo rằng ngươi đưa lẽ thật vào thực hành. Nếu ngươi có những ý định và mục đích riêng, và nhận thức rõ rằng chúng vi phạm lẽ thật và trái với tâm ý của Đức Chúa Trời nhưng vẫn không cầu nguyện với Đức Chúa Trời và tìm kiếm lẽ thật để có giải pháp thì điều này thật nguy hiểm, ngươi dễ phạm điều ác và làm những việc chống đối Đức Chúa Trời. Nếu ngươi hành ác một hoặc hai lần và ăn năn thì ngươi vẫn còn hy vọng được cứu rỗi. Nếu ngươi cứ liên tục hành ác, nghĩa là phạm đủ mọi kiểu việc ác, mà vẫn không ăn năn, thì ngươi đang gặp phiền phức rồi: Đức Chúa Trời sẽ gạt ngươi sang một bên hoặc từ bỏ ngươi, tức là ngươi có nguy cơ bị đào thải; những người phạm mọi kiểu việc ác chắc chắn sẽ bị trừng phạt và đào thải.

– Phần 3, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt

Các ngươi có biết điều tối kỵ đối với con người khi phụng sự Đức Chúa Trời là gì không? Có những lãnh đạo và chấp sự luôn muốn độc đáo khác người, cao hơn người một bậc, muốn khoe khoang và tìm ra một số chiêu trò mới để khiến Đức Chúa Trời thấy họ có bản lĩnh lớn ra sao. Tuy nhiên, họ không chú trọng đến việc hiểu lẽ thật và bước vào thực tế của lời Đức Chúa Trời. Đây là cách hành động ngu xuẩn nhất. Đây chẳng phải là sự bộc lộ tâm tính kiêu ngạo hay sao? Có người thậm chí còn nói: “Nếu làm vậy, tôi chắc chắn Đức Chúa Trời sẽ vui lòng; Ngài sẽ thích nó. Lần này tôi sẽ cho Đức Chúa Trời thấy nó; tôi sẽ dâng lên Ngài một bất ngờ thú vị”. “Bất ngờ thú vị” không quan trọng. Kết quả là gì? Người ta thấy việc những người này làm là quá hoang đường. Chúng không những không mang lại lợi ích cho công tác của nhà Đức Chúa Trời, mà còn là sự lãng phí tiền bạc – gây tổn thất cho của lễ của Đức Chúa Trời. Của lễ của Đức Chúa Trời không phải để ngươi muốn dùng ra sao thì dùng; lãng phí của lễ dâng lên Đức Chúa Trời là hành vi phạm tội. Kết quả là những người này đã xúc phạm tâm tính của Đức Chúa Trời, đánh mất công tác của Đức Thánh Linh, và bị Đức Chúa Trời đào thải. Vậy nên, đừng bao giờ hấp tấp muốn gì làm nấy. Sao ngươi có thể không cân nhắc hậu quả cơ chứ? Khi ngươi xúc phạm tâm tính của Đức Chúa Trời và vi phạm sắc lệnh quản trị của Ngài để rồi bị đào thải, ngươi sẽ không còn gì để nói nữa. Bất kể ý định của ngươi là gì, ngươi có cố tình làm vậy hay không, nhưng nếu không biết tâm tính của Đức Chúa Trời hay tâm ý của Ngài, thì ngươi sẽ dễ xúc phạm Ngài, dễ vi phạm sắc lệnh quản trị của Ngài; đây là điều mà mọi người cần cảnh giác. Một khi ngươi đã vi phạm sắc lệnh quản trị của Đức Chúa Trời hoặc xúc phạm tâm tính của Ngài, nếu việc đó quá nghiêm trọng, thì Ngài sẽ không quan tâm đến chuyện ngươi cố tình hay vô tình làm vậy. Đây là chuyện ngươi cần thấy rõ. Nếu không hiểu thấu được chuyện này, thì chắc chắn ngươi sẽ gặp vấn đề. Khi phụng sự Đức Chúa Trời, con người mong ước có bước tiến lớn, làm đại sự, nói lời hùng hồn, thực hiện công tác lớn, tổ chức các cuộc họp lớn và làm lãnh đạo lớn. Nếu lúc nào cũng ấp ủ dã tâm lớn như vậy thì ngươi sẽ vi phạm sắc lệnh quản trị của Đức Chúa Trời; những người làm vậy sẽ chết sớm. Nếu phụng sự Đức Chúa Trời mà không thật thà, tôn kính và thận trọng, thì sớm muộn gì ngươi cũng sẽ xúc phạm tâm tính của Ngài.

– Phần 3, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt

Bất kể làm việc gì, trước tiên ngươi nên hiểu lý do tại sao ngươi làm việc đó, ý định nào chi phối ngươi, việc ngươi làm có ý nghĩa gì, việc này có tính chất gì, và liệu những gì ngươi đang làm là điều tích cực hay tiêu cực. Những điều này ngươi phải hiểu rõ; chúng là điều tất yếu để ngươi đạt đến hành động có nguyên tắc. Nếu đang làm việc gì đó nằm trong chuyện thực hiện bổn phận, thì ngươi nên suy ngẫm: “Mình nên làm thế nào để có thể làm tốt bổn phận, làm cho tròn mà không qua loa chiếu lệ?”. Trong chuyện này, ngươi nên cầu nguyện và thân cận với Đức Chúa Trời. Cầu nguyện với Đức Chúa Trời chính là để tìm kiếm lẽ thật, tìm kiếm con đường thực hành, ý của Đức Chúa Trời, và cách thỏa mãn Đức Chúa Trời. Cầu nguyện là để đạt được những hiệu quả này. Thực hành cầu nguyện với Đức Chúa Trời, thân cận với Đức Chúa Trời và đọc lời Đức Chúa Trời không phải là nghi thức tôn giáo hay những hành động bề ngoài, mà là để căn cứ theo lẽ thật mà thực hành sau khi tìm kiếm tâm ý của Đức Chúa Trời. Nếu ngươi luôn nói “tạ ơn Đức Chúa Trời” khi ngươi chưa làm bất cứ điều gì, nếu ngươi có vẻ rất thuộc linh và nhìn thấu mọi chuyện, nhưng đến lúc phải hành động, ngươi vẫn làm theo ý mình mà không hề tìm kiếm lẽ thật, thì câu “tạ ơn Đức Chúa Trời” này chỉ là câu cửa miệng, là thuộc linh giả. Khi thực hiện bổn phận, ngươi nên luôn luôn nghĩ rằng: “Tôi nên thực hiện bổn phận này như thế nào? Ý của Đức Chúa Trời là gì?”. Cầu nguyện với Đức Chúa Trời và thân cận với Đức Chúa Trời để tìm kiếm các nguyên tắc và lẽ thật cho những hành động của ngươi, tìm kiếm ý của Đức Chúa Trời trong lòng ngươi, và không rời xa khỏi lời Đức Chúa Trời hay các nguyên tắc của lẽ thật trong bất kỳ điều gì ngươi làm – chỉ đây mới là người thực sự tin Đức Chúa Trời; những người không yêu lẽ thật không làm được những việc này. Có rất nhiều người, bất kể làm gì cũng đều làm theo những ý nghĩ riêng của mình, và nhìn nhận mọi chuyện theo cách rất đơn giản, cũng không tìm kiếm lẽ thật. Họ hoàn toàn không có nguyên tắc nào, và trong lòng họ không nghĩ đến việc làm thế nào để hành động theo những gì Đức Chúa Trời yêu cầu, làm thế nào để thỏa mãn Đức Chúa Trời, mà chỉ biết ngang ngạnh làm theo ý mình. Đức Chúa Trời không có địa vị trong lòng những người như thế. Một số người nói: “Tôi chỉ cầu nguyện với Đức Chúa Trời khi gặp khó khăn, nhưng vẫn cảm thấy như làm thế không có tác dụng gì cả – vì vậy, bây giờ khi gặp chuyện gì đó, tôi không cầu nguyện với Đức Chúa Trời, bởi vì cầu nguyện với Đức Chúa Trời chẳng có ích gì”. Đức Chúa Trời hoàn toàn vắng bóng trong lòng những người như vậy. Bình thường, bất kể họ đang làm gì, họ cũng không tìm kiếm lẽ thật, mà chỉ làm theo những ý riêng của mình. Vậy họ có thể hành động có nguyên tắc không? Chắc chắn là không. Chuyện gì họ cũng nhìn nhận rất đơn giản. Ngay cả khi người ta thông công các nguyên tắc của lẽ thật với họ, họ cũng không tiếp nhận được, bởi từ đầu đến cuối họ hành động không có nguyên tắc, lòng họ không có Đức Chúa Trời mà chỉ có bản thân họ thôi. Họ cảm thấy ý của họ là tốt, cũng không phải là làm việc ác, không bị coi là vi phạm lẽ thật, họ nghĩ rằng hành động theo ý riêng là thực hành lẽ thật, rằng hành động như vậy là thuận phục Đức Chúa Trời. Thực ra, trong chuyện này, họ không thật sự tìm kiếm hay cầu nguyện với Đức Chúa Trời, mà lại dùng nhiệt tâm hành động bốc đồng theo ý riêng, chứ không thực hiện bổn phận như Đức Chúa Trời yêu cầu, họ không có lòng thuận phục Đức Chúa Trời, không có mong muốn này. Đây là sai lầm lớn nhất trong việc thực hành của con người. Nếu ngươi tin Đức Chúa Trời nhưng trong lòng lại không có Ngài, thì chẳng phải ngươi đang cố lừa dối Đức Chúa Trời sao? Và ngươi tin Đức Chúa Trời như vậy thì có thể có tác dụng gì? Ngươi có thể đạt được gì chứ? Và đức tin như vậy vào Đức Chúa Trời thì có ý nghĩa gì?

– Phần 3, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt

Khi thực hiện bổn phận của mình, ngươi tuyệt đối không thể làm theo sở thích cá nhân, làm bất kỳ điều gì ngươi muốn làm, bất kỳ điều gì ngươi sẽ vui vẻ khi làm, hoặc bất kỳ điều gì sẽ khiến ngươi ưa nhìn. Đây là hành động theo ý riêng của mình. Nếu ngươi dựa vào sở thích cá nhân của riêng mình trong việc thực hiện bổn phận, nghĩ rằng đây là điều Đức Chúa Trời đòi hỏi, và đây là điều sẽ làm Đức Chúa Trời vui, và nếu ngươi áp đặt sở thích cá nhân của mình lên Đức Chúa Trời hoặc thực hành chúng như thể chúng là lẽ thật, tuân theo chúng như thể chúng là những nguyên tắc lẽ thật, thì chẳng phải đây là sai lầm sao? Đây không phải là thực hiện bổn phận, và thực hiện bổn phận của ngươi theo cách này sẽ không được Đức Chúa Trời nhớ đến. Một số người không hiểu lẽ thật và họ không biết làm tròn bổn phận của mình có nghĩa là gì. Họ cảm thấy rằng họ đã tận tâm tận lực, chống lại xác thịt và chịu khổ, nên việc thực hiện bổn phận của họ phải đạt tiêu chuẩn – nhưng tại sao họ không bao giờ có thể thực hiện bổn phận cho đạt tiêu chuẩn? Tại sao Đức Chúa Trời luôn luôn không hài lòng? Những người này đã sai ở chỗ nào? Sai lầm của họ là không tìm ra các yêu cầu của Đức Chúa Trời, và thay vào đó hành động theo tư tưởng của riêng họ; đây chính là nguyên nhân. Họ xem những mong muốn, sở thích và động cơ ích kỷ của mình là lẽ thật, và họ xem chúng như thể chúng là những gì Đức Chúa Trời yêu thích, như thể chúng là những tiêu chuẩn và yêu cầu của Ngài. Họ thấy những gì họ đã tin là đúng, tốt và đẹp là lẽ thật; điều này sai. Thực ra, mặc dù đôi khi mọi người có thể nghĩ rằng điều gì đó là đúng và nó phù hợp với lẽ thật, nhưng điều đó không nhất thiết phù hợp với tâm ý của Đức Chúa Trời. Con người càng nghĩ điều gì đó đúng, họ càng phải thận trọng và họ càng nên tìm kiếm lẽ thật để xem liệu những gì họ đang nghĩ có đáp ứng các yêu cầu của Đức Chúa Trời hay không. Nếu điều đó đi ngược hẳn với các yêu cầu của Ngài và ngược với lời Ngài, thì đó là điều không thể chấp nhận được ngay cả khi ngươi nghĩ rằng nó đúng, nó chỉ là suy nghĩ của con người, và nó sẽ không phù hợp với lẽ thật cho dù ngươi có nghĩ nó đúng đến đâu đi nữa. Việc xác định đúng sai của ngươi phải dựa hoàn toàn vào lời Đức Chúa Trời. Cho dù ngươi nghĩ điều gì đó đúng đến mức nào đi chăng nữa, nhưng nếu nó không có nền tảng trong lời Đức Chúa Trời, thì nó là sai trái và ngươi phải bỏ nó đi. Chỉ có thể chấp nhận được khi nó tương hợp với lẽ thật, và chỉ có giữ vững các nguyên tắc lẽ thật theo cách này thì mới có thể thực hiện bổn phận đạt tiêu chuẩn. Theo cách này, việc thực hiện bổn phận của ngươi sẽ đạt tiêu chuẩn. Vậy bổn phận là gì? Đó là sự ủy nhiệm được Đức Chúa Trời giao phó cho con người, là một phần trong công tác của nhà Đức Chúa Trời, và là trách nhiệm và nghĩa vụ mà mỗi một dân sự được Đức Chúa Trời chọn phải gánh vác. Bổn phận có phải là sự nghiệp của ngươi không? Đó có phải là vấn đề gia đình cá nhân không? Nói rằng một khi ngươi đã được giao bổn phận thì bổn phận này sẽ trở thành việc cá nhân của ngươi thì có đúng không? Điều này hoàn toàn không đúng. Vậy ngươi phải thực hiện bổn phận của mình như thế nào? Bằng cách hành động phù hợp với yêu cầu, lời và các tiêu chuẩn của Đức Chúa Trời, cũng như hành vi của ngươi dựa trên các nguyên tắc lẽ thật thay vì trên những mong muốn chủ quan của con người. Một số người nói: “Một khi bổn phận đã được giao cho tôi, chẳng phải đó là việc riêng của tôi sao? Bổn phận của tôi là trách nhiệm của tôi, và chẳng phải những gì tôi phụ trách thì là việc riêng của tôi sao? Nếu tôi xử lý bổn phận như việc riêng của mình, chẳng phải điều đó có nghĩa là tôi sẽ làm tốt sao? Liệu tôi có làm tốt được không nếu tôi không coi nó như việc riêng của mình?”. Những lời này đúng hay sai? Chúng đều sai cả; chúng mâu thuẫn với lẽ thật. Bổn phận không phải là công việc cá nhân riêng của ngươi, đó là công việc của Đức Chúa Trời, đó là một phần công tác của Đức Chúa Trời, và ngươi phải làm như Đức Chúa Trời bảo; chỉ bằng cách thực hiện bổn phận với tấm lòng thuận phục Đức Chúa Trời thì ngươi mới có thể đạt tiêu chuẩn. Nếu ngươi luôn thực hiện bổn phận theo quan niệm và trí tưởng tượng của riêng mình, theo những khuynh hướng của riêng mình thì ngươi sẽ không bao giờ đạt được tiêu chuẩn. Chỉ mãi thực hiện bổn phận theo ý mình không phải là thực hiện bổn phận của ngươi, vì những gì ngươi đang làm không thuộc phạm vi quản lý của Đức Chúa Trời, đó không phải là công việc của nhà Đức Chúa Trời; mà thay vào đó, ngươi đang điều hành việc riêng của ngươi, thực hiện nhiệm vụ riêng của ngươi và do đó điều này không được Đức Chúa Trời nhớ đến.

– Chỉ có tìm kiếm nguyên tắc lẽ thật thì mới có thể làm tròn bổn phận của mình, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt

Một số người không bao giờ tìm kiếm lẽ thật trong khi thực hiện bổn phận của mình. Họ chỉ làm theo ý mình, hành động theo tưởng tượng của chính mình, luôn tùy tiện làm càng, và họ đơn thuần không bước đi con đường thực hành lẽ thật. “Tùy tiện làm càng” nghĩa là gì? Có nghĩa là, khi gặp một vấn đề, ngươi nghĩ thế nào thì làm thế ấy, không có quá trình suy nghĩ hay bất kỳ quá trình tìm kiếm nào. Bất cứ ai cũng không thể nói gì khiến ngươi động lòng hay thay đổi chủ ý của mình. Thậm chí khi người khác thông công với mình, ngươi cũng không tiếp nhận, ngươi bám lấy quan điểm của riêng mình, người khác nói đúng ngươi cũng không nghe, tin rằng bản thân ngươi đúng và bám vào ý kiến của riêng mình. Ngay cả khi cách nghĩ của ngươi là đúng, thì ngươi cũng nên tham khảo ý kiến của người khác. Ngươi không tham khảo chút nào, vậy có phải là quá tự nên công chính không? Người quá tự nên công chính và quá cứng đầu thì không dễ tiếp nhận lẽ thật. Nếu ngươi làm điều gì đó sai và người khác chỉ trích ngươi, nói rằng: “Anh làm chuyện này là không phù hợp với lẽ thật!”, thì ngươi trả lời: “Có không phù hợp với lẽ thật thì tôi vẫn làm”. Ngươi còn nói lý do cho họ nghe, khiến họ cảm thấy làm như vậy là thích hợp. Nếu họ chỉ trích ngươi, nói rằng: “Anh hành động như vậy là gây gián đoạn và sẽ làm bất lợi cho công tác của hội thánh”, thì ngươi không những không lắng nghe mà còn tiếp tục nói lý lẽ của mình: “Tôi nghĩ đây là cách đúng đắn, cho nên tôi sẽ làm như vậy”. Tâm tính gì đây? (Thưa, kiêu ngạo.) Đó chính là kiêu ngạo. Bản tính kiêu ngạo khiến ngươi cứng đầu. Nếu ngươi có bản tính kiêu ngạo, ngươi sẽ có thể tùy tiện làm càng, phớt lờ điều người khác nói. Vậy thì làm sao ngươi giải quyết sự tùy tiện làm càng của mình? Ví dụ, giả sử như có điều gì đó xảy ra với ngươi và ngươi có những ý tưởng, dự tính của riêng mình; trước khi xác định phải làm gì, ngươi phải tìm kiếm lẽ thật và chí ít phải thông công với mọi người về những gì ngươi nghĩ và tin về điều này, nhờ mọi người cho ngươi biết cách nghĩ của ngươi có đúng và phù hợp với lẽ thật hay không, nhờ mọi người kiểm định cho ngươi. Đây là phương pháp tốt nhất để giải quyết sự tùy tiện làm càng. Trước tiên, ngươi có thể bày tỏ quan điểm của mình và tìm kiếm lẽ thật; đây là bước đầu tiên của việc thực hành giải quyết sự tùy tiện làm càng. Bước thứ hai diễn ra khi những người khác đưa ra những quan điểm bất đồng – ngươi có thể thực hành điều gì để không tùy tiện làm càng? Ngươi trước hết phải có một thái độ khiêm nhường, buông bỏ những gì mình tin là đúng, và để mọi người thông công. Ngay cả khi ngươi tin mình là đúng, thì ngươi cũng không nên cứ khăng khăng với nó. Như vậy là tiến bộ; nó cho thấy một thái độ tìm kiếm lẽ thật, phủ nhận bản thân mình, và thỏa mãn tâm ý của Đức Chúa Trời. Một khi ngươi có thái độ này, song song với việc không bám lấy quan niệm của mình, ngươi cũng nên cầu nguyện, tìm kiếm lẽ thật từ Đức Chúa Trời, và sau đó tìm kiếm cơ sở trong lời Đức Chúa Trời – xác định cách hành động trên cơ sở lời Đức Chúa Trời. Đây là sự thực hành thích hợp nhất và chính xác nhất. Khi người ta tìm kiếm lẽ thật, đưa ra một vấn đề để mọi người thông công với nhau và tìm kiếm câu trả lời, đó là khi Đức Thánh Linh ban cho họ sự khai sáng. Đức Chúa Trời khai sáng con người theo nguyên tắc, Ngài xem xét thái độ của ngươi. Nếu ngươi ngoan cố theo ý mình đến cùng bất kể quan điểm của ngươi là đúng hay sai, Đức Chúa Trời sẽ ẩn mặt Ngài khỏi ngươi và phớt lờ ngươi; Ngài sẽ làm cho ngươi bế tắc, Ngài sẽ tỏ lộ ngươi và phơi bày trạng thái xấu xa của ngươi. Nhưng trái lại, nếu ngươi có thái độ đúng đắn, không khăng khăng theo cách của mình, cũng không tự cho mình là đúng, cũng không tùy tiện làm càng, mà có thái độ tìm kiếm và tiếp nhận lẽ thật, nếu ngươi thông công điều này với mọi người, thì Đức Thánh Linh sẽ bắt đầu làm việc giữa các ngươi, và nói không chừng Ngài chỉ cần mượn một câu nói của ai đó thôi là đã có thể làm cho ngươi hiểu. Đôi lúc, khi Đức Thánh Linh khai sáng ngươi, Ngài dẫn dắt ngươi hiểu điểm mấu chốt của một vấn đề chỉ bằng một vài lời hoặc cụm từ, hoặc bằng cách cho ngươi một cảm giác. Ngay lập tức, ngươi sẽ tỉnh ngộ và biết rằng bất cứ điều gì ngươi đã và đang bám lấy đều là sai lầm, và đồng thời, ngươi hiểu cách phù hợp nhất để hành động. Nếu đã đạt đến mức độ như vậy, thì có phải ngươi đã tránh được việc làm điều ác và gánh chịu những hậu quả của việc phạm sai lầm không? Đây chẳng phải là sự bảo vệ của Đức Chúa Trời sao? (Thưa, phải.) Làm thế nào để đạt được điều đó? Điều này chỉ đạt được khi ngươi có lòng kính sợ Đức Chúa Trời, và khi ngươi tìm kiếm lẽ thật với lòng thuận phục. Một khi ngươi đã nhận được sự khai sáng của Đức Thánh Linh và xác định được các nguyên tắc thực hành, thì việc thực hành của ngươi sẽ phù hợp với lẽ thật và ngươi sẽ có thể thỏa mãn tâm ý của Đức Chúa Trời. … Nếu thái độ của ngươi là ngoan cố bám lấy những quan niệm của bản thân, phủ nhận lẽ thật, không tiếp nhận ý kiến của bất kỳ ai, không tìm kiếm lẽ thật, chỉ tin vào bản thân mình và chỉ làm theo ý ngươi – nếu đây là thái độ của ngươi bất kể những gì Đức Chúa Trời làm hoặc yêu cầu, thì Đức Chúa Trời sẽ làm như thế nào? Đức Chúa Trời sẽ phớt lờ ngươi, Ngài gạt ngươi ra. Chẳng phải ngươi cứng đầu sao? Chẳng phải ngươi kiêu ngạo sao? Chẳng phải lúc nào ngươi cũng nghĩ rằng mình đúng sao? Nếu ngươi không có chút thuận phục nào, nếu ngươi không bao giờ tìm kiếm, nếu lòng ngươi hoàn toàn khép kín và chống đối Đức Chúa Trời, thì Đức Chúa Trời sẽ phớt lờ ngươi. Tại sao Đức Chúa Trời phớt lờ ngươi? Bởi vì nếu lòng ngươi đóng chặt với Đức Chúa Trời, thì liệu ngươi có thể tiếp nhận sự khai sáng của Ngài không? Ngươi có thể cảm thấy khi Đức Chúa Trời khiển trách ngươi không? Khi con người cương ngạnh, khi bản tính Sa-tan và man rợ của họ bộc phát, họ không cảm nhận được bất cứ điều gì Đức Chúa Trời làm, tất cả đều vô ích – vì vậy Đức Chúa Trời không làm những việc vô ích. Nếu ngươi có thái độ ngoan cố đối kháng kiểu này, tất cả những gì Đức Chúa Trời làm là ẩn đi khỏi ngươi, Ngài sẽ không làm những điều thừa thãi. Khi ngươi ngoan cố đối kháng và khép kín thế này, Đức Chúa Trời sẽ không bao giờ công tác một cách cưỡng ép hay áp đặt cho ngươi, Ngài sẽ không bao giờ cứ cố gắng cảm thúc và khai sáng ngươi, hết lần này đến lần khác – Đức Chúa Trời không hành động theo cách này. Tại sao Đức Chúa Trời không hành động như vậy? Chủ yếu là bởi vì Ngài đã nhìn thấy một loại tâm tính nơi ngươi, một sự thú tính chán ghét lẽ thật và bất chấp lý lẽ. Khi thấy một con thú hoang bộc phát thú tính, con người có thể quản được nó không? La hét và gào thét với nó có được gì không? Lý luận với nó hoặc dỗ dành nó thì có ích gì không? Người ta có dám đến gần nó không? Dùng một từ khá thích hợp để hình dung, đó chính là bất chấp lý lẽ. Khi thú tính của con người bộc phát và họ bất chấp lý lẽ, thì Đức Chúa Trời sẽ làm gì? Ngài phớt lờ họ. Đức Chúa Trời còn gì để nói với ngươi khi ngươi bất chấp lý lẽ? Có nói thêm một chữ thì cũng là dư thừa. Và khi Đức Chúa Trời phớt lờ ngươi, thì ngươi được ban phước hay chịu tai họa? Ngươi đạt được một chút lợi ích hay chịu sự mất mát? Ngươi chắc chắn sẽ chịu sự mất mát. Và ai đã gây ra điều này? (Thưa, tự bản thân chúng con gây ra.) Tự bản thân ngươi đã gây ra. Không ai ép ngươi phải hành động như vậy, và ấy thế mà ngươi vẫn cảm thấy khó chịu. Chẳng phải ngươi đã tự làm tự chịu sao? Đức Chúa Trời phớt lờ ngươi, ngươi không thể cảm nhận được Đức Chúa Trời, có bóng tối trong lòng ngươi, sự sống của ngươi bị tổn hại – và ngươi đã tự làm tự chịu, đây là đúng người đúng tội!

– Phần 3, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt

Trở ngại lớn nhất đối với việc thực hành lẽ thật là khi ý muốn của bản thân quá lớn và được đặt lên trên mọi thứ khác – nghĩa là, khi lợi ích cá nhân của một người được đặt lên trên bất cứ điều gì khác, khi danh tiếng và địa vị của bản thân được đặt lên trên bất cứ điều gì khác. Đó là lý do tại sao những người như vậy luôn tự định đoạt theo ý mình khi có chuyện xảy ra, và làm bất cứ điều gì có lợi cho cá nhân họ mà không hề cân nhắc chút nào đến các nguyên tắc lẽ thật. Họ luôn bám vào những ý tưởng của riêng mình. Bám vào những ý tưởng của riêng mình có nghĩa là gì? Chính là có định đoạt rồi: “Nếu anh muốn cái này thì tôi muốn cái kia. Nếu anh muốn cái của anh thì tôi sẽ khăng khăng với cái của tôi”. Đây có phải là thể hiện sự thuận phục không? (Thưa, không.) Đây hoàn toàn không phải là tìm kiếm lẽ thật mà là khăng khăng tự định đoạt theo ý mình. Đây là một tâm tính kiêu ngạo và cũng là một biểu hiện của sự vô lý trí. Nếu một ngày nào đó, ngươi có thể nhận thức được rằng những sở thích và sự kiên định của mình trái với lẽ thật; nếu ngươi có thể phủ nhận và nhìn thấu bản thân, không còn tin vào bản thân mình nữa, và sau đó dần dần không chiều theo ý mình hay mù quáng định đoạt mọi thứ, mà có thể tìm kiếm lẽ thật, cầu nguyện với Đức Chúa Trời và nương cậy nơi Ngài, thì đó là sự thực hành đúng đắn. Trước khi ngươi xác định thực hành như thế nào là phù hợp với lẽ thật, ngươi phải tìm kiếm. Đây tuyệt đối là việc đúng đắn cần làm, là việc nên làm. Nếu ngươi đợi đến khi bị tỉa sửa rồi mới tìm kiếm thì như thế là hơi thụ động và dễ làm trì hoãn mọi thứ. Điều tối quan trọng là phải học cách tìm kiếm lẽ thật. Những lợi ích của việc tìm kiếm lẽ thật là gì? Thứ nhất, con người có thể tránh làm theo ý riêng và hành động hấp tấp; thứ hai, con người có thể tránh được việc bộc lộ sự bại hoại và gây ra những hậu quả xấu xa; thứ ba, con người có thể học cách chờ đợi, kiên nhẫn và nhìn nhận sự việc thật rõ ràng và chính xác để không mắc sai phạm. Đây chính là hiệu quả có thể đạt được khi tìm kiếm lẽ thật. Khi đã học được cách tìm kiếm lẽ thật trong mọi việc, ngươi sẽ có thể khám phá ra rằng không có gì là đơn giản, rằng nếu ngươi không tận tâm và không nỗ lực thì ngươi sẽ làm không tốt. Sau khi rèn luyện như vậy một thời gian, ngươi sẽ trưởng thành và lão luyện hơn khi có chuyện xảy ra. Thái độ của ngươi sẽ mềm mỏng, ôn hòa hơn, và thay vì bốc đồng, liều lĩnh, cạnh tranh, ngươi sẽ có thể tìm kiếm lẽ thật, thực hành lẽ thật và thuận phục Đức Chúa Trời. Khi đó, ngươi sẽ giải quyết được vấn đề bộc lộ tâm tính bại hoại. Như thế, ngươi sẽ dễ dàng thuận phục mà không có gì khó khăn. Dù ban đầu có hơi khó khăn thì ngươi cũng có thể kiên nhẫn, chờ đợi và tiếp tục tìm kiếm lẽ thật cho đến khi giải quyết được vấn đề đó. Nếu khi có chuyện xảy đến, ngươi luôn muốn tự mình đưa ra quyết định, luôn muốn nói lý và luôn khăng khăng giữ ý kiến riêng, thì ngươi sẽ gặp rắc rối đấy. Lý do là vì những thứ mà ngươi khăng khăng làm theo đều không phải những thứ chính diện mà đều là những thứ thuộc về tâm tính bại hoại. Tất cả những thứ đó đều là sự bộc lộ của tâm tính bại hoại, và trong những hoàn cảnh như vậy, dù ngươi có muốn tìm kiếm lẽ thật thì cũng không thể thực hành lẽ thật, và dù ngươi có muốn cầu nguyện với Đức Chúa Trời thì cũng chỉ làm chiếu lệ. Nếu ai đó thật sự thông công với ngươi về lẽ thật và vạch trần những ý định hỗn tạp của ngươi thì ngươi sẽ lựa chọn như thế nào? Ngươi có thể dễ dàng thuận phục lẽ thật không? Ngươi rất khó mà thuận phục vào thời điểm như thế và ngươi sẽ không thể thuận phục. Ngươi sẽ phản nghịch và cố cãi lý. Ngươi sẽ nói: “Những quyết định của tôi là vì lợi ích của nhà Đức Chúa Trời. Những quyết định này không sai. Tại sao còn bắt tôi thuận phục?”. Ngươi xem, chẳng phải ngươi không thể thuận phục đấy ư? Ngoài việc không thuận phục, ngươi còn chống đối nữa; đây là cố ý vi phạm! Đây chẳng phải là rắc rối lớn sao? Khi ai đó thông công với ngươi về lẽ thật, nếu ngươi không thể tiếp nhận lẽ thật và thậm chí còn cố ý vi phạm, phản nghịch và chống đối Đức Chúa Trời, thì vấn đề của ngươi thật nghiêm trọng, e rằng ngươi phải bị Đức Chúa Trời tỏ lộ và đào thải.

– Thuận phục Đức Chúa Trời là bài học cơ bản để đạt được lẽ thật, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt

Trong công tác của họ, các lãnh đạo và chấp sự trong hội thánh phải chú ý đến hai nguyên tắc: Một là thực hiện công việc của họ chính xác theo các nguyên tắc được quy định bởi sự sắp xếp công việc, không bao giờ vi phạm các nguyên tắc đó và không làm việc dựa trên bất kỳ điều gì họ có thể tưởng tượng hoặc theo bất kỳ ý tưởng nào của riêng mình. Trong mọi việc họ làm, họ nên thể hiện sự quan tâm đến công tác của hội thánh, và luôn đặt lợi ích của nhà Đức Chúa Trời lên hàng đầu. Một điều khác – và điều này quan trọng nhất – là trong mọi việc, họ phải tập trung vào việc tuân theo sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh và làm mọi việc theo đúng những lời của Đức Chúa Trời. Nếu họ vẫn có thể đi ngược lại sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh, hoặc nếu họ ngoan cố làm theo ý tưởng của riêng họ và làm mọi việc theo trí tưởng tượng riêng của họ, thì hành động của họ sẽ tạo nên một sự kháng cự nghiêm trọng nhất đối với Đức Chúa Trời. Thường xuyên quay lưng lại với sự khai sáng và dẫn dắt của Đức Thánh Linh sẽ chỉ dẫn đến ngõ cụt. Nếu họ mất đi công tác của Đức Thánh Linh, thì họ sẽ không thể làm việc; và ngay cả khi họ cố gắng bằng cách nào đó để làm việc, thì họ cũng sẽ chẳng hoàn thành được gì. Đây là hai nguyên tắc chính mà các lãnh đạo và chấp sự phải tuân thủ trong khi làm việc: Một là thực hiện công việc của họ một cách chính xác theo sự sắp xếp công việc của Bề trên, cũng như hành động theo các nguyên tắc đã được Bề trên đặt ra; và hai là tuân theo sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh ở bên trong họ. Một khi đã nắm bắt được hai nguyên tắc này, họ sẽ không dễ mắc sai lầm trong công tác. Trải nghiệm của các ngươi trong việc làm công tác hội thánh vẫn còn hạn chế, và khi các ngươi làm việc, nó bị pha tạp rất nhiều bởi những ý tưởng riêng của ngươi. Đôi lúc, các ngươi có thể không hiểu sự khai sáng hay dẫn dắt bên trong mình đến từ Đức Thánh Linh; đôi lúc, các ngươi có vẻ hiểu, nhưng lại có khả năng bỏ qua điều đó. Ngươi luôn tưởng tượng hay suy diễn theo cách của con người, hành động theo cách ngươi nghĩ là thích hợp, không hề quan tâm đến ý của Đức Thánh Linh. Ngươi chỉ làm việc theo những ý tưởng của riêng mình, gạt bỏ bất kỳ sự khai sáng nào từ Đức Thánh Linh. Những tình huống như thế xảy ra thường xuyên. Sự hướng dẫn bên trong từ Đức Thánh Linh không siêu nhiên; trên thực tế, nó rất bình thường. Nghĩa là, sâu thẳm trong lòng mình, ngươi cảm nhận đây là một cách hành động thích hợp, và là cách tốt nhất. Ý nghĩ này thật ra khá rõ; nó không đến từ sự suy ngẫm, và đôi khi ngươi không hoàn toàn hiểu tại sao mình nên hành động theo cách này. Đây thường chính là sự khai sáng từ Đức Thánh Linh. Điều này xảy ra thường xuyên nhất với những người có trải nghiệm. Đức Thánh Linh dẫn dắt ngươi làm những gì thích hợp nhất. Đó không phải là điều ngươi nghĩ đến, mà đúng hơn là một cảm giác trong lòng khiến ngươi nhận ra đây là cách tốt nhất để thực hiện, và ngươi thích làm theo cách đó mà không hiểu vì sao. Điều này có thể đến từ Đức Thánh Linh. Những ý tưởng riêng của một người thường đến từ việc suy nghĩ và cân nhắc, và tất cả đều bị lẫn tạp bởi ý riêng; họ luôn nghĩ về việc họ có lợi ích và lợi thế gì; mỗi hành động mà con người quyết định làm đều có những điều này trong đó. Tuy nhiên, sự hướng dẫn từ Đức Thánh Linh thì không bao giờ có những sự pha tạp ấy. Cần hết sức chú ý đến sự hướng dẫn hay khai sáng từ Đức Thánh Linh; đặc biệt ở những vấn đề chính, ngươi phải cẩn thận để nắm bắt nó. Những người thích dùng bộ não của mình và những người thích hành động theo ý tưởng của riêng mình là những người dễ bỏ lỡ sự hướng dẫn hay khai sáng như thế nhất. Những lãnh đạo và chấp sự thích hợp là những người sở hữu công tác của Đức Thánh Linh, những người chú ý đến công tác của Đức Thánh Linh trong mọi lúc, những người thuận phục Đức Thánh Linh, có lòng kính sợ Đức Chúa Trời, quan tâm đến tâm ý của Đức Chúa Trời, và theo đuổi lẽ thật không mệt mỏi. Để làm thỏa lòng Đức Chúa Trời và làm chứng cho Ngài thật tốt, ngươi nên thường xuyên phản tỉnh về động cơ và những sự pha tạp của mình trong việc thực hiện bổn phận, rồi cố gắng quan sát xem bao nhiêu phần công việc được thúc đẩy bởi những ý tưởng con người, bao nhiêu phần được sinh ra từ sự khai sáng bởi Đức Thánh Linh, và bao nhiêu phần là tuân giữ lời Đức Chúa Trời. Ngươi phải liên tục, và trong mọi hoàn cảnh, phản tỉnh về việc liệu những lời nói và việc làm của mình có phù hợp với lẽ thật hay không. Thực hành thường xuyên theo cách này sẽ đưa ngươi đi đúng hướng trong việc phụng sự Đức Chúa Trời.

– Phần 3, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt

Trong quá trình trải nghiệm sự sống, cho dù điều gì xảy ra, ngươi cũng phải học cách tìm kiếm lẽ thật và suy ngẫm thấu đáo vấn đề theo lời Đức Chúa Trời và lẽ thật. Khi ngươi biết cách làm mọi việc hoàn toàn phù hợp tâm ý của Đức Chúa Trời, ngươi sẽ có thể buông bỏ được những điều đến từ ý muốn của riêng mình. Một khi đã biết cách hành động phù hợp tâm ý của Đức Chúa Trời, ngươi sẽ chỉ đơn giản làm theo cách đó, như thể thuận theo tự nhiên, làm mọi việc theo cách này cảm giác rất thoải mái, dễ dàng. Đây là cách những người hiểu lẽ thật làm mọi việc. Nếu ngươi có thể cho mọi người thấy rằng ngươi thực sự hiệu quả khi thực hiện bổn phận của mình, rằng có những nguyên tắc trong cách ngươi làm mọi việc, rằng tâm tính sống của ngươi đã thực sự thay đổi, rằng ngươi đã làm nhiều điều tốt cho những người được Đức Chúa Trời chọn, thì ngươi là người hiểu lẽ thật, và chắc chắn có hình tượng giống con người; đồng thời chắc chắn sẽ có kết quả trong việc ăn uống lời Đức Chúa Trời của ngươi. Một khi ai đó đã thực sự hiểu lẽ thật, họ sẽ có thể phân định các trạng thái khác nhau của mình, họ sẽ có thể nhìn rõ những vấn đề phức tạp, và do đó họ sẽ biết cách thực hành thích hợp. Nếu một người không hiểu lẽ thật và không thể phân định được trạng thái của bản thân, thì nếu họ muốn chống lại chính mình, họ sẽ không biết phải chống lại cái gì hoặc bằng cách nào. Nếu muốn từ bỏ ý muốn của riêng mình, họ sẽ không biết ý muốn của riêng mình có gì sai, họ sẽ nghĩ rằng ý muốn của riêng mình hợp với lẽ thật, và thậm chí có thể coi ý muốn của riêng mình là sự khai sáng của Đức Thánh Linh. Làm sao người như vậy từ bỏ ý muốn của chính mình được? Họ sẽ không thể, và họ càng không thể chống lại xác thịt. Vì vậy, khi không hiểu lẽ thật, ngươi có thể dễ dàng lầm tưởng những thứ xuất phát từ ý muốn của chính mình, những thứ phù hợp với quan niệm của con người, lòng tốt, tình yêu, sự chịu đựng và trả giá của người ta là đúng đắn và phù hợp với lẽ thật. Vậy thì làm sao ngươi có thể chống lại những thứ này của con người được? Ngươi không hiểu lẽ thật, và ngươi không biết thực hành lẽ thật nghĩa là gì. Ngươi hoàn toàn tối tăm và không thể biết phải làm gì, vì vậy ngươi chỉ có thể làm những gì mình cho là tốt, và kết quả là hành động của ngươi bị lệch lạc. Một số trong số đó là vì tuân theo các quy định, một số là vì nhiệt tình, và một số là vì bị Sa-tan gây nhiễu loạn. Những người không hiểu lẽ thật là như vậy. Họ rất thất thường khi làm mọi việc, và luôn lệch lạc, không có chút chính xác nào. Những người không hiểu lẽ thật nhìn mọi thứ một cách vô lý, y như người ngoại đạo. Làm sao họ có thể thực hành lẽ thật được? Làm sao họ có thể giải quyết vấn đề được? Hiểu được lẽ thật không phải là một vấn đề đơn giản. Bất kể tố chất của một người cao hay thấp, thậm chí sau cả một đời trải nghiệm, lượng lẽ thật họ có thể hiểu được là có hạn, và lượng lời Đức Chúa Trời họ có thể hiểu được cũng có hạn. Những người tương đối nhiều trải nghiệm hơn là những người hiểu một số lẽ thật, và cùng lắm thì họ có thể ngừng làm những việc chống đối Đức Chúa Trời và ngừng làm những việc rõ ràng là điều ác. Họ không thể hành động mà không pha tạp những ý đồ riêng của mình. Bởi vì con người có tư duy bình thường và suy nghĩ của họ có thể không phải lúc nào cũng phù hợp với lời Đức Chúa Trời, nên không thể tránh khỏi sự pha tạp từ ý muốn riêng. Điều quan trọng là phải có sự phân định về tất cả những điều đến từ ý muốn riêng của một người và đi ngược lại lời Đức Chúa Trời, lẽ thật cũng như sự khai sáng của Đức Thánh Linh. Điều này đòi hỏi ngươi phải nỗ lực để hiểu lời Đức Chúa Trời; chỉ khi ngươi hiểu lẽ thật thì ngươi mới có sự phân định, và chỉ khi đó ngươi mới có thể đảm bảo mình sẽ không làm điều ác.

– Chỉ có mưu cầu lẽ thật mới đạt được sự thay đổi trong tâm tính, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt

Nói một cách đơn giản, đó chính là trong lòng có Đức Chúa Trời và luôn nhớ tới Đức Chúa Trời, làm việc gì cũng không được quá chìm đắm mà quên hết mọi sự, không được tự mình đảm đương hết mà phải để cho Đức Chúa Trời chủ trì và làm chủ. Trong mọi việc, con người phải nghĩ rằng: “Tôi tin vào Đức Chúa Trời và đi theo Đức Chúa Trời. Tôi chỉ là một tạo vật nhỏ bé được Đức Chúa Trời chọn lựa. Tôi nên từ bỏ những chủ trương, kiến nghị và những quyết định xuất phát từ ý muốn của mình, và để Đức Chúa Trời làm chủ. Đức Chúa Trời là Chúa của tôi, chỗ dựa của tôi, và là ngọn đèn dẫn đường cho tôi trong mọi việc tôi làm. Tôi phải làm mọi việc theo lời và ý của Ngài, không được đặt mình lên hàng đầu”. Đây chính là trong lòng có Đức Chúa Trời. Khi ngươi muốn làm điều gì đó, đừng bốc đồng, đừng lỗ mãng. Trước tiên hãy nghĩ đến lời Đức Chúa Trời phán như thế nào, làm như thế liệu Đức Chúa Trời có ghê tởm không, có phù hợp với tâm ý của Ngài không. Trước tiên, ngươi hãy tự hỏi lòng mình, suy nghĩ và cân nhắc, đừng hấp tấp. Hấp tấp là bốc đồng, do sự nóng nảy và ý muốn của con người mà ra. Nếu ngươi luôn hấp tấp và bốc đồng thì chứng tỏ là trong lòng ngươi không có Đức Chúa Trời. Vậy thì khi ngươi nói rằng mình tôn Đức Chúa Trời là vĩ đại, chẳng phải đó chỉ là những lời nói suông sao? Thực tế của ngươi ở đâu? Không có thực tế thì ngươi không thể tôn Đức Chúa Trời là vĩ đại. Trong bất kỳ việc gì ngươi cũng tự mình chủ trì, luôn làm theo ý mình. Ngươi nói rằng mình có lòng kính sợ Đức Chúa Trời, vậy chẳng phải là nói bừa sao? Đây chính là đang lừa gạt người khác. Người có lòng kính sợ Đức Chúa Trời sẽ có biểu hiện cụ thể gì? Đó là tôn Đức Chúa Trời là vĩ đại. Biểu hiện cụ thể của việc tôn Đức Chúa Trời là vĩ đại chính là trong lòng có chỗ cho Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời có vị trí quan trọng nhất trong lòng họ và họ để Đức Chúa Trời chủ trì, nắm quyền trong lòng mình. Khi có chuyện xảy ra, họ có tấm lòng thuận phục Đức Chúa Trời chứ không lỗ mãng, không hấp tấp và không dựa vào sự nóng nảy; trái lại, họ có thể bình tĩnh đối mặt và lắng lòng trước Đức Chúa Trời để tìm kiếm nguyên tắc lẽ thật. Khi làm việc, ngươi theo lời Đức Chúa Trời hay theo ý mình, ngươi để ý muốn của mình chủ trì hay để lời Đức Chúa Trời chủ trì, việc đó phải xem trong lòng ngươi có Đức Chúa Trời hay không. Ngươi nói rằng trong lòng mình có Đức Chúa Trời, nhưng khi có chuyện xảy ra, ngươi lại mù quáng làm loạn, để bản thân là người quyết định và để Đức Chúa Trời sang một bên, đây là biểu hiện của việc trong lòng có Đức Chúa Trời sao? Khi có chuyện xảy ra, một số người cũng có thể cầu nguyện với Đức Chúa Trời, nhưng sau khi cầu nguyện thì họ vẫn ngẫm nghĩ rằng: “Tôi thấy thế này là được hoặc tôi thấy thế kia là được”. Đó đều là ý của cá nhân ngươi, ai thông công với ngươi, ngươi cũng không nghe. Đây chẳng phải là biểu hiện của việc không có lòng kính sợ Đức Chúa Trời sao? Vì ngươi không tìm kiếm nguyên tắc lẽ thật và không thực hành lẽ thật, nên khi ngươi nói rằng mình tôn Đức Chúa Trời là vĩ đại và có lòng kính sợ Đức Chúa Trời, thì đó chỉ là những lời nói suông. Những người trong lòng không có Đức Chúa Trời và không thể tôn Đức Chúa Trời là vĩ đại là những người không có tấm lòng kính sợ Đức Chúa Trời. Những người không thể tìm kiếm lẽ thật khi gặp chuyện và không có lòng thuận phục Đức Chúa Trời đều là những người thiếu lương tâm và lý trí. Nếu thực sự có lương tâm và lý trí, khi gặp chuyện họ tự nhiên sẽ có thể tìm kiếm lẽ thật. Trước tiên họ phải nghĩ rằng: “Tôi tin vào Đức Chúa Trời. Tôi đến để mưu cầu sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời. Vì tôi có tâm tính bại hoại, làm việc gì cũng muốn chính mình chủ trì, luôn đi ngược lại tâm ý của Đức Chúa Trời, nên tôi bắt buộc phải hối cải, không thể tiếp tục phản nghịch Đức Chúa Trời như vậy nữa. Tôi phải học cách thuận phục Đức Chúa Trời. Lời Đức Chúa Trời phán như thế nào, nguyên tắc lẽ thật là gì, tôi bắt buộc phải tìm kiếm”. Đây là tư tưởng và ý chí nảy sinh từ lý trí của nhân tính bình thường, đây là nguyên tắc và thái độ khi làm việc. Khi có lý trí của nhân tính bình thường, ngươi sẽ có thái độ này; khi không có lý trí của nhân tính bình thường, ngươi sẽ không có thái độ này. Vậy nên, việc có lý trí của nhân tính bình thường là điều mấu chốt và rất quan trọng. Điều này có quan hệ trực tiếp đến việc con người có hiểu được lẽ thật và đạt được sự cứu rỗi hay không.

– Phần 3, Lời, Quyển 3 – Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt

Lời chứng trải nghiệm liên quan

Hậu quả của việc công tác một cách tùy tiện

Tùy tiện trong bổn phận vừa hại người vừa hại mình

Thánh ca liên quan

Người sùng đạo là những người thường yên lắng lòng mình trước Đức Chúa Trời

Chỉ có nền tảng lời Đức Chúa Trời mới mang lại con đường thực hành

Chỉ bằng cách hành động theo nguyên tắc, người ta mới làm tốt bổn phận của mình

Trước:  20. Cách giải quyết vấn đề kiêu ngạo, tự nên công chính và bám giữ bản thân

Tiếp theo:  22. Cách giải quyết vấn đề độc đoán chuyên quyền

Sự xuất hiện và công tác của Đức Chúa Trời Về việc biết Đức Chúa Trời Những cuộc trò chuyện bởi Đấng Christ của thời kỳ sau rốt Vạch rõ kẻ địch lại Đấng Christ Chức trách của lãnh đạo và người làm công Về việc mưu cầu lẽ thật Về việc mưu cầu lẽ thật Sự phán xét khởi từ nhà Đức Chúa Trời Những lời trọng yếu từ Đức Chúa Trời Toàn Năng, Đấng Christ của thời kỳ sau rốt Lời Đức Chúa Trời Hằng Ngày Các thực tế lẽ thật mà người tin Đức Chúa Trời phải bước vào Theo Chiên Con Và Hát Những Bài Ca Mới Những chỉ dẫn cho việc truyền bá Phúc Âm của vương quốc Chiên của Đức Chúa Trời nghe tiếng của Đức Chúa Trời Lắng nghe tiếng Đức Chúa Trời thấy được sự xuất hiện của Đức Chúa Trời Những câu hỏi và câu trả lời thiết yếu về Phúc Âm của Vương quốc Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 1) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 2) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 3) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 4) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 5) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 6) Chứng ngôn trải nghiệm trước tòa phán xét của Đấng Christ (Tập 7) Tôi Đã Quay Về Với Đức Chúa Trời Toàn Năng Như Thế Nào

Cài đặt

  • Văn bản
  • Chủ đề

Màu Đồng nhất

Chủ đề

Phông

Kích cỡ Phông

Khoảng cách Dòng

Khoảng cách Dòng

Chiều rộng Trang

Mục lục

Tìm kiếm

  • Tìm kiếm văn bản này
  • Tìm kiếm cuốn sách này

Connect with us on Messenger